CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 368

Buối tối, khi người chủ trì đưa danh sách sắp xếp trang phục cuộc thi

cho Chấn Thanh, anh tùy ý nhìn một chút liền chú ý đến vị trí thứ ba, có
một cô gái đến từ nước Anh, tên là Quý Ngôn. Trong lòng anh yên lặng đọc
lại hai chữ này, Quý Ngôn, Ngôn, Chung Tĩnh Ngôn, là chữ Ngôn đó của
em gái anh.

Khóe môi anh không khỏi gợi lên một nụ cười, giống như chỉ cần lặp đi

lặp lại cái tên đó, trong lòng anh sẽ ấm lên một chút.

Anh định đến cho có mặt rồi rời đi, những quan chức bên cạnh không

ngừng nói các lời khen tặng với anh, làm người ta chán ghét. Mà ở phía đối
diện anh, bên cạnh đài chữ T khác, một người đàn ông cao gầy, khí thế bất
phàm đang ngồi, thần sắc giống như bễ nghễ hết thảy, trong lòng anh hừ
lạnh, đồng thời cũng là người ta chán ghét. Anh tưởng, chỉ cần xem tác
phẩm của cô gái Quý Ngôn này rồi sẽ đi.

Chờ đến khi cuối cùng cô gái này cũng đứng trên sân khấu, ngọn đèn rất

sáng, anh chỉ cảm giác được trên người cô gái này phát ra hơi thở kiều mị,
bên cạnh vang lên tiếng nuốt nước miếng vang dội của tên bụng bự, thì thào
nói, chậc chậc, cô gái này, chậc chậc… Về phần chậc là cái gì, tất cả đàn
ông đều biết.

Trong lòng anh khinh thường, tùy ý nheo mắt lại, khi khuôn mặt của cô

gái trở nên rõ ràng trong tầm mắt anh…

Anh giống như nghe thấy nới nào đó trong đấy lòng sụp đổ ầm ầm.

Cô gái xoay người xuống đài, liền biến mất, thức giấc mộng của anh…

Anh kích động đứng lên, lại bị những người như khu trưởng, chủ nhiệm

giữ chặt lại, bọn họ thay phiên nhau nói, “Phó thị trưởng Chung, ngài đi đâu
vậy? Xem xong rồi hãy đi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.