CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 396

Đầu tiên là một túi trái cây tươi đi vào cửa, sau đó, Phương Thanh Ngọc

dịu dàng khéo léo mỉm cười bước vào , trong tay còn cầm bữa ăn sáng và tờ
báo, vừa nhìn thấy trong nhà có rất nhiều người, có chút kinh ngạc mà cười
nói, "A, con còn tưởng rằng chỉ có mỗi Chấn Thanh ở nhà đấy. . . . . ."

Lúc này, cô ta đã nhìn thấy Chung Tĩnh Ngôn đang ngồi ở trên ghế sa

lon, vẻ mặt cười khanh khách thoáng chốc trở nên cứng đờ.

Ngừng vài giây, mới lấy lại tinh thần, đầu tiên là chào hỏi Chung Bang

Lập đang ngồi giữa ghế sa lon, sau đó đi tới đặt thứ gì đó trong tay lên bàn
trà, ngồi xuống bên cạnh Mã Hoa, kéo cánh tay của bà ngọt ngào kêu một
tiếng "Dì Mã", cuối cùng mới cười nói với Chung Tĩnh Ngôn, "Lạc Lạc trở
về lúc nào? Thật sự là quá tốt." Nói xong, tức giận liếc mắt nhìn Chấn
Thanh một cái, ngọt ngào trách, "Sao không nói sớm cho em biết một tiếng,
để em chuẩn bị một ít quà tặng. . . . . . Có phải không Lạc Lạc?"

Một câu cuối cùng còn nâng âm cuối lên, vẫn là giọng điệu của trẻ con

vài năm trước.

Chung Tĩnh Ngôn yên lặng ngồi ở chỗ đó, không lên tiếng, cô thật sự

cười không nổi. Sao mình lại quên cô ta chứ? Cô ta có chìa khoá của căn
nhà này, chẳng lẽ cô ta đã cùng với anh cả. . . . . .

Chấn Thanh xoa mi tâm, trên mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi ngồi trở lại trên

ghế sa lon, "Lạc Lạc mới vừa về tối hôm qua, anh chưa kịp nói cho em
biết."

Lúc này, sắc mặt của mọi người nhà họ Chung đều không tốt, Phương

Thanh Ngọc sao có thể không nhìn ra.

Cô ta đứng lên, cười nói, "Vẫn còn chưa ăn bữa ăn sáng phải không?

Con gọi điện thoại phòng làm việc của Chấn Thanh, thư ký nói hôm nay
anh ấy xin nghỉ, con nghĩ chắc anh ấy đang ở nhà thôi, nên cũng không mua
nhiều đồ ăn sáng lắm. Trước hết mọi người cứ lấp đỡ bao tử cái đã, con vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.