Hơi thở Quý Thiếu Kiệt bắt đầu nặng nề, sức lực dưới tay cũng bắt đầu
nặng. Nơi đó của cô vốn dĩ mẫn cảm hơn người bình thường, lại thêm
không có lông. Anh thả chậm tốc độ, chỉ trực tiếp chà trên d'đ/l'q.d bánh
bao nhỏ non mềm của cô, anh có thể cảm giác, viên ngọc châu nhỏ ở giữa
ngón tay anh nhanh chóng cứng lại.
"A. A. . . . . ." Cô không nhịn được run rẩy phát ra một tiếng ngâm, mềm
mại dựa vào người anh, hai chân vô lực.
Âm thanh này, mềm mại yêu kiều, nghe vào trong tai Quý Thiếu Kiệt,
giống như thúc giục tình cảm.
Quý Thiếu Kiệt vốn là một tên Quỷ Kiến Sầu, là người ngang ngược, có
bao giờ lo lắng cho người khác, tình cảnh này, ở một nơi đặc biệt, bất cứ lúc
nào cũng có người đi qua, ngược lại cảm thấy vô cùng kích thích.
Ngón tay của anh dời lên trên, phủ lên hai hai khối tuyết mềm mại.
"A!" Cô cau mày, nơi đó, ngày hôm qua bị các anh. . . . . .
Anh tưởng rằng cô lo lắng, khàn giọng nói, "Anh đã bảo người bên
ngoài tránh đi rồi, có người tới đây em cứ nói đau bụng. . . . . ."
Trong lúc nói chuyện tay vẫn không ngừng, áo len mỏng và nội y bên
trong của Chung Tĩnh Ngôn đều bị vén lên, hai con thỏ non mềm trong
nháy mắt được giải phóng ra ngoài, trắng, vô cùng săn chắc, hơi lay động
trong không khí lạnh lẽo, vẽ ra đường cong động lòng người, trong không
khí nháy mắt tràn ngập hương thơm ngọt ngào.
Hai người, hai đôi mắt, đồng thời ngây dại.
Hai con thỏ trắng tròn, lúc này xanh xanh sưng tấy, vừa nhìn đã biết
từng bị người ta hung hăng yêu thương..