CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 424

Cô có 0. 01 giây hồi hồn, thế nhưng anh lại bắt đầu bình tĩnh tăng lực,

giống như chơi trò chơi 123 người đầu gỗ, quy tắc do anh định. Cô không
thể chọn, chỉ có thể lần nữa bị lạc, ngã vào trong huyễn tượng do anh tạo.

Tiếng nước chảy tách tách, vang lên càng ngày càng dày đặc, tách tách

tách. . . . . .

Đột nhiên toàn thân cô căng thẳng, khoảng khắc tốt đẹp nhất rốt cuộc lại

tới, sáng chói như cô mong đợi.

Thật lâu sau, khi cô trở lại vị trí cũ trên bả vai anh, ánh mắt anh như

lưới, dịu dàng bảo bọc cô. . . . . .

Cô hậu tri hậu giác ý thức được anh khác thường, tay nhỏ bé thăm dò

xuống đụng vào, nơi đó cứng rắn, nhưng vì sao. . . . . .

Cô trở tay bám vào sau gáy rắn chắt của anh, chỉ lấy mông mềm mại vặn

vẹo uốn éo ở nơi đó, khuôn mặt nhỏ nhắn còn đỏ, sóng mắt giàn giụa.

"Nhóc con, còn chưa ăn no? Em hãy tự đến đi, nó mệt mỏi."

Vẻ mặt của anh cười như không cười, dĩ nhiên sẽ không nói cho cô biết,

từ khi biết tin cô trở về nước, anh liền vội vàng làm việc, nghĩ muốn ở cùng
cô, cho đến tối hôm qua, anh giữ dưới lầu nhà họ Chung cả đêm, cho đến
bây giờ vẫn chưa có hạt cơm nào vào bụng.

Một lần cuối cùng đi! Chung Tĩnh Ngôn nghĩ, điên cuồng một lần cuối

cùng, cho anh đầy đủ nhất. Về sau, sẽ không dây dưa với anh như vậy nữa.

Ôm tâm tình phức tạp, cô xoay người, nửa bước qua trên người của anh,

bàn tay nhỏ bé run rẩy cây vật cứng này dậy, —— mặc kệ có qua bao nhiêu
lần, nó khổng lồ, lực lượng của nó, vẫn làm người ta giật mình và khủng
hoảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.