CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 437

"Mình đã thấy cô ta khiêu vũ, thẳng tắp giống như một con khỉ, ha ha,

khó coi chết đi được. . . . . ."

"Mình nghe dì Mã nói chuyện với mẹ mình, sớm muộn gì cũng để cô ta

đến từ đâu thì về lại chỗ đó, trước sau gì cô ta cũng trở về cô nhi viện của
cô ta. . . . . ."

Có lẽ bản tính con người vỗn dĩ ác độc, một cô bé mồ côi, lại mặc những

loại quần áo xinh đẹp làm cho những cô gái thiên chi kiêu tử như cô ta cũng
phải đỏ mắt, các cô gái nhỏ rối rít dùng biểu tình cười nhạo để biểu đạt mà
chẳng thèm quan tâm.

Khi đó, cô ta nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Chung Tĩnh Ngôn

nhanh chóng trắng bệch như tờ giấy, ảm đạm đến một chút huyết sắc cũng
không có.

Trước khi bọn họ phát hiện ra điều khác thường, Chung Tĩnh Ngôn đột

nhiên ném cây kẹo que về phía cô gái tên là Hồng Hồng đã nói để cho cô
đến từ đâu thì về lại chỗ đó, sau đó, vọt lên giống như một con sư tử nhỏ
tức giận.

Lúc ấy, cô ta vừa vặn đứng ở giữa Hồng Hồng và Chung Tĩnh Ngôn, chỉ

cảm thấy một một luồng sát khí thổi qua bên người, đợi đến khi hồi hồn,
Chung Tĩnh Ngôn đâm đầu vào bụng Hồng Hồng, d'đ/l'q;đ giống như đang
phát điên, không đầu không đuôi xé quần áo của cô ấy, cắn cổ tay và tất cả
vùng da lộ ra bên ngoài, thậm chí còn nhảy cao bấu mặt, kéo tóc của cô ấy. .
. . . .

Khi đó, cô mới sáu bảy tuổi đúng không? Mà Hồng Hồng mười một tuổi

đã cao hơn cô một cái đầu.

Họ đều là ăn sung mặc sướng lớn lên trong đại viện, đã bao nhờ nhìn

thấy đứa bé nào dã man như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.