CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 555

Tình cảnh trước mắt như thế, mặc dù không có tận mắt nhìn thấy, cũng

không phải hoàn toàn không có dự liệu.

Bốn năm trước, khi mới vừa nhận được hình ông rất tức giận và không

thể tin, nhưng bây giờ ông đã có tâm tư chuẩn bị.

Đây cũng chính là nguyên nhân ông gấp gáp xác định chuyện của Chấn

Thanh và Phương Thanh Ngọc.

Ông làm quan nhiều năm, dĩ nhiên hiểu, đạo lý lấp kín không bằng khai

thông.

Chuyện đã phát triển thành như vậy, chỉ có mau chóng làm theo ý nghĩ

của ông, vừa đưa Chấn Văn và Lạc Lạc ra nước ngoài, vừa tác hợp cô gái
nhà họ Phương và Chấn Thanh thành một đôi.

Ông nhìn hai đứa con trai của mình, thân hình cao to ngăn cản trước

người Lạc Lạc, bọn họ kinh ngạc, mê muội, thẹn, giận, nổi giận, lại cô đơn
không có xấu hổ và hối hận.

Làm một người cha, chẳng lẽ, ông không có trách nhiệm sao? Nếu như

phải hối hận, ông mới có một phần lớn nhất.

Ông cố nén quyết tâm trong nỗi khổ riêng, không trách cứ ba đứa nhỏ,

ngược lại chuyển sang Mã Hoa, "Lão Mã! Bà điên rồi phải không! Đã bốn
năm rồi bọn nhỏ không gặp nhau, ở chung một chỗ tâm sự không phải rất
bình thường à? Hơn nửa đêm, bà nhất định phải ầm ĩ khiến cả nhà không
được yên ổn sao?"

Mã Hoa đứng bên cửa, vẻ mặt vốn là chờ xem kịch vui, nhưng lại không

ngờ điều bà chờ lại chính là bản thân mình bị chỉ trích.

Trong phòng, mấy người đàn ông đều oán hận nhìn bà chằm chằm, mà

con nhỏ tiện nhân kia, lại được bọn bảo vệ phía sau như bảo bối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.