CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 229

cười độ lượng.

Trong mắt Lý quý phi thoáng nhanh một tia khen ngợi. Có tâm cơ, có

thủ đoạn, nhưng lương tâm vẫn không mất, có nguyên tắc cơ bản nhất của
làm người. Người như vậy trong cung này cũng không nhiều! Nhưng chính
là vì vậy, hợp tác với Đức phi mình mới có thể an tâm.

Nghĩ đến đó, Lý quý phi cất giọng, “Chẳng lẽ muội muội cứ như vậy

suốt đời sao? Phải biết rằng, không có con cái, sủng ái cũng không, tồn tại
trong cung là một việc không hề dễ chịu. Chi bằng muội muội hợp tác cùng
bản cung, bản cung nguyện tìm một đứa trẻ để muội muội nuôi dưỡng, coi
như đền bù. Thế nào?”

Chu Vũ Đế nhe nanh, lòng hết sức không vui: Cớ gì Tang Du phải dính

đến việc của ngươi? Nàng muốn bao nhiêu con ngày sau trẫm sẽ cho nàng,
đều là những đứa trẻ ruột thịt của chính bản thân chúng ta!

“Hảo ý của nương nương, thần thiếp xin nhận, nhưng thần thiếp đã

nguội lòng, quả thực không còn ý chí tranh giành gì nữa, bây giờ chỉ muốn
im lặng sống trong Bích tiêu cung, ngày ngày nhàn nhã mà trôi.” Mạnh
Tang Du xua tay mỉm cười.

“Nếu đã vậy thì thôi. Nhưng nếu muội đổi ý, hoặc có việc gì cần, cứ

phái người đến tìm bổn cung là được.” Ánh mắt Lý quý phi đong thêm một
ít thương hại, ôn hòa nói.

“Thần thiếp đa tạ nương nương. Thần thiếp cũng xin khuyên nương

nương một câu, không tranh chính là tranh.” Thấy Lý quý phi cũng thực
tình với mình, Mạnh Tang Du kìm lòng không đặng nhiều thêm một lời.

“Không tranh chính là tranh? Aizz~ ở vị trí của bản cung, sau lưng là

ngàn vạn ánh mắt chằm chằm, nhưng lại chỉ có hai tay sau lưng, nếu bản
cung không tranh giành, kết cục…” Lời còn chưa trọn, Lý quý phi đã phất
tay đi mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.