CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 232

Trẫm sẽ không để nàng ra đi đâu! Chúng ta luôn luôn bên nhau, vĩnh

viễn không rời! Chu Vũ Đế gâu gâu sủa, chỉ tiếc không ai có thể nghe hiểu
được lời hắn.

Phùng ma ma mang một tách trà, sắc mặt hầm hầm đi tới, đặt tách trà

vào trong tay chủ tử, mở miệng định nói rồi lại thôi.

“Ma ma, có chuyện gì sao?” Mạnh Tang Du uống một ngụm trà, sau đưa

tách trà tới bên miệng A Bảo để chú liếm vài miếng, chậm rãi hỏi.

“Nương nương, bên ngoài đang có lời đồn đại rằng Bích tiêu cung của

chúng ta chính là ngọn nguồn xúi quẩy khiến cây tùng cổ thụ chết héo.
Ngày đã dính phải điềm xấu, trở thành người mang điềm xấu, chẳng những
bản thân người bị bệnh nặng, suýt chút nữa lại còn xung khắc chết chóc gì
đó cho Ngũ hoàng tử cùng Hiền phi. Chỉ cần lời người nói ra, hên thì chẳng
có chuyện gì, còn không toàn bộ đều linh ứng!” Ngữ khí Phùng ma ma
nặng nề, thuật lại lời đồn đại bên ngoài một lần.

“Vong ân bội nghĩa, ném đá giấu tay, quả nhiên là phong cách từ xưa

đến nay của Hiền phi. Chỉ trong một buổi trưa đã đồn thổi đến mức độ này,
các tần phi khác cũng không cố gắng bao nhiêu!” Mạnh Tang Du bật cười
giễu cợt.

Mấy con đàn bà đáng chết! Chu Vũ Đế lạnh lẽo nheo mắt lại.

“Biết trước như thế thì lúc đó nương nương đừng quan tâm đến chuyện

Ngũ hoàng tử, để xem y thị điên cuồng như thế nào khi mất chỗ dựa!”
Phùng ma ma nghiến răng.

“Thằng bé mới chừng ấy tuổi đầu, sao ta có thể để nó chết trước mặt

mình được. Đã có khả năng thì hãy cố hết sức mà cứu họ. Ta cứu nó, chỉ hy
vọng nó sống thật tốt, chỉ mong ta không thẹn với lương tâm mình, chẳng
cần cảm ơn hay hồi báo gì cả. Cô ta thích nói gì thì nói, lúc này vừa vặn cho
ta một ân huệ cực lớn. Đã là người mang điềm xấu trong mình đương nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.