CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 314

“A di đà phật, bần ni đã nói lời dối lừa, nguyện Phật tổ tha thứ.” Huyền

Không pháp sư tự kể tội, lấy một phong thư từ cổ tay áo đưa cho Thái hậu,
“Đây là thư Thánh thượng tự tay viết, sự tình rất trọng đại, dù có chuyện gì
đi chăng nữa cũng mong Vong Trần đọc qua một lần.”

Bởi vì đây là lần đầu tiên chủ trì sư phụ thỉnh cầu mình, cho dù trong

lòng không muốn, Thái hậu vẫn cầm lấy lá thư sau một lúc nhìn thật lâu,
đọc nhanh như gió lướt, “Gia tộc họ Thẩm thực sự quá giỏi, Niệm Từ cũng
quá giỏi, hơn mười phong mật tín lại không đến được tay ai gia cái nào,
chẳng lẽ nghĩ lâu rồi ai gia chưa nhúng tay vào thế tục nên coi thường ai gia
tuổi già sức yếu sao?” Khuôn mặt phảng phất nét già nua của bà ánh lên sự
tàn khốc.

“A di đà phật, Vong Trần rốt cuộc cũng khó có thể quên trần thế, nhưng

cũng đã quên oán hận trong lòng, là thời điểm quay về.” Huyền Không
pháp sư chắp hai tay trước ngực mỉm cười.

“Cảm ơn pháp sư đã khuyên giải nhiều năm qua, kết thúc lần này Vong

Trần nhất định còn có thể trở về.” Thái hậu đứng dậy hành lễ.

“Không cần đa lễ, có về hay không tùy vào trái tim Vong Trần.” Huyền

Không niệm một câu phật chú, thong thả rời đi.

“Người đâu, mau chuẩn bị xe ngựa, ai gia phải hồi cung lập tức!” Thái

hậu bỏ mũ tăng trên đầu xuống, cao giọng mệnh lệnh. Nghe giọng thị vệ
gần đó tuân lệnh, Niệm Từ lập tức từ phòng riêng chạy đến.

“Thái hậu nương nương, vì sao người phải vội vàng hồi cung? Trong

cung có chuyện gì sao ạ?” Sắc mặt Niệm Từ trắng bệch.

“Mới vừa rồi lúc luận về thiện lý, ai gia bỗng nhiên đau lòng như cắt,

chắc Hoàng thượng xảy ra chuyện lớn. Năm đó tiên đế về trời ai gia cũng
có dự cảm tương tự, không trở về kinh xem thế nào sao ai gia có thể an tâm
được?” Thái hậu đi nhanh trở về phòng, ưu tư buồn lo trên mặt là thật sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.