CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 458

thần không còn quan hệ gì nữa, Hoàng thượng muốn xử lý bọn họ thế nào
thì xin mời, cần thiết thì bắt tay với vi thần!” Diêm Tuấn Vĩ tươi cười xán
lạn. Hại chết mẫu thân của mình, lại khiến mình trở thành tàn phế, tình cảm
đối với cái nhà kia đã cạn. Hay cho cái gọi là phủ Quốc công, đưa thứ nữ
vào phủ Thái sư làm thiếp thất cho Thẩm Hi Ngôn, nên hình dung chúng
như thế nào đây? À! Vẫn là câu nói kia, người muốn tìm đường chết thì
mười con ngựa cũng không kéo lại được!

Nghĩ đến đây, Diêm Tuấn Vĩ cảm thấy vô cùng xấu hổ với sự nông cạn

văn học nghệ thuật của mình. Nói đến nói lui sao cũng chỉ có một câu thế
này? Quả nhiên là đầu năm nay cuộc sống khó khăn, có quá nhiều người
muốn chết!

“Nô tài tham kiến Hoàng thượng, bái kiến Đại thống lĩnh. Vừa rồi nô tài

đi phường chó mèo xem xét, có một con chó ngoại tộc giống hệt A Bảo,
nhưng con chó kia đang mắc phòng hàn, bây giờ con đang chữa trị, nô tài
không tiện mang theo.” Thường Hỉ vung phất trần xuất hiện ở cửa đại điện,
quỳ gối hành lễ với hai người.

“Hoàng thượng tìm chó làm gì?” Diêm Tuấn Vĩ nghi hoặc, Hoàng

thượng rất ghét động vật có lông, bây giờ đã đến mức sợ không kịp né cho
xong.

“Đưa cho Đức phi, nàng biết A Bảo đã chết, tặng một con chó giống thế

để nàng vui vẻ.” Chu Vũ Đế ngẩng mặt, không tự nhiên phất tay, “Ngươi có
thể đi rồi.”

Diêm Tuấn Vĩ hứng thú cười cười, hành lễ cáo lui. Tự khi nào thì Hoàng

thượng cũng học làm người tốt? Đức phi nương nương quá cao tay!

Thấy mấy người kia đi xa, lúc này Chu Vũ Đế mới cẩn thận hỏi, “Mắc

bệnh? Có nghiêm trọng không? Còn có con chó nào giống nữa hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.