CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 505

“Dạ.” Thường Hỉ vâng mệnh, âm thầm nhớ kỹ chuyện này trong đầu.

Đoàn người vừa đi được năm sáu trăm mét đã đụng phải một đám phi

tần, bên cạnh đều có vài cung nữ trẻ trung xinh đẹp hoặc địa vị thấp nhưng
dung mạo nổi bật, hành lễ chào hỏi.

“Thần thiếp” bái kiến Hoàng thượng.” Thấy người đàn ông tuấn tú “long

hành hổ bộ” bước đến, đám phi tần đồng loạt quỳ xuống thỉnh an, ngự hoa
viên lập tức tràn đầy tiếng oanh trong trẻo, tiếng yến nỉ non, phong cảnh
kiều diễm vô cùng.

“Đứng lên đi.” Sắc mặt lạnh lùng, mắt không hề chớp, hắn khoanh tay

trước ngực sải chân qua thẳng bụi hoa, không một khoảnh khắc do dự.

Gió lạnh hẩy tung đám lá khô ủ rũ trên đất, liệng vòng trong không

trung. Các phi tần khẽ giật mình, ngơ ngác đứng dậy, dõi mắt theo hướng
Càn Thanh cung. Bóng lưng cao lớn màu vàng kim đã hoàn toàn khuất mất,
vị Hoàng thượng uống rượu trong đình, ngắm hoa cạnh ao, hằng đêm triền
miên thân mật với họ, đã thay đổi rồi.

Sắc mặt Thần phi hơi chuyển, cuối cùng nở thành một nụ cười hiểm độc,

phẩy tay nói, “Đi, đến Lãnh cung thăm Lương phi nương nương.” Nếu
không phải vì Lương phi, cô ta cũng sẽ không rơi xuống mức này!

Những phi tử có địa vị cao nghe thấy vậy, khuôn mặt méo mó đi trong

một chớp mắt, đuổi cung nữ cùng tần phi địa vị thấp đi, dẫn theo tâm phúc
của mình hướng về lãnh cung.

Tuyết dữ cuồn cuộn, lãnh cung càng lộ rõ vẻ điêu tàn, nhưng nhìn qua

lại sạch sẽ hơn hẳn, hết thảy ô uế đều đã bị che đi dưới lớp tuyết dày trắng
xóa. Hoàng thượng chưa chính thức ra tay với Thẩm gia, chỉ biếm Lương
phi vào lãnh cung, cũng không phế truất phi vị của ả. Nhưng nhìn thủ đoạn
sấm sét trên triều của hoàng thượng hôm nay, Thẩm gia đã vô vọng cựa
quẫy, mọi người cứ mặc sức có oán báo oán, có thù trả thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.