CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 529

này có thể làm phản. Nàng thấy thế nào?” Chu Vũ Đế thưởng thức móng
tay màu xanh non tươi của nàng, lơ đãng hỏi.

Vừa nghe bốn chữ “có thể làm phản”, trái tim Mạnh Tang Du có rút đau

đớn, đầu óc xoay vòng vòng chóng mặt. Thử cân nhắc từ ngữ, cô mở
miệng, “Thần thiếp làm sao có thể bình luận chuyện chính sự trên tiên triều
được ạ?”

“Nàng là con gái Mạnh quốc công, trẫm muốn nghe ý kiến của nàng.

Không sao cả, nơi này chỉ có ta và nàng, cứ nói đừng ngại, trẫm sẽ không
trách tội!” Chu Vũ Đế hôn lên đầu ngón tay nàng, yêu chiều trả lời.

Người đàn ông này nói một là không nói hai, nghe được hắn cam đoan,

Mạnh Tang Du lấy lại bình tĩnh, từ từ mở miệng, “Thiếp xin hỏi Hoàng
thượng, nếu không giết mười vạn tù binh này thì sao Hoàng thượng có tìm
được phương cách vẹn toàn nào mà kiềm giữ họ? Sung làm nô lệ? Cắt đấy
cho họ trồng trọt? Hay là để họ lẫn vào con dân Đại Chu ta, dùng nhân lễ
nghĩa nước nhà đồng hóa?”

Thấy hắn nhíu mày, gương mặt đượm phần ưu phiền, cô chắc chắn lên

tiếng, “Đó không phải là cách tốt. Thiên tính người Man di đã là bạo lực,
cuộc đời ăn tươi nuốt sống đã ngấm vào tận xương tủy. Mối thù thất bại,
cộng thêm mối hận mất nước, chúng đã căm thù Đại Chu thâm căn cùng
cốt, không thể trừ khử được. Mười vạn tù binh này đều là thanh niên trai
tráng, để lại họ có khác gì nuôi ong tay áo? Qua vài năm nữa sẽ trở thành
hiểm họa ngầm cho Đại Chu, chắc chắn lại nổ ra chiến tranh! Chẳng lẽ
Hoàng thượng đã quên cuộc chiến mười năm về trước? Mấy ngàn tù binh
mang danh nghĩa định cư cùng nhau bạo động, nội ứng ngoại hợp, dẫn quân
vào thành giết sạch mấy vạn dân chúng, cả đàn ông lẫn phụ nữ. Hổ dữ còn
không ăn thịt con, thế nên mới thấy thiên tính đàn ông vốn tàn bạo, vô
phương giáo dục, không thể giữ lại được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.