CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 531

bản tính thực sự của mình, đây chẳng phải là một loại lạc thú khi bên nhau
sao?

“Trẫm phải đi nói chuyện cùng Thái hậu, nàng hãy sắp xếp đồ đạc, sáng

sớm ngày mai hãy quay về.” Chu Vũ Đế dùng đầu ngón tay vuốt ve dấu
răng mình để lại, thỏa mãn rời đi.

Mạnh Tang Du nhìn bóng lưng cao lớn của hắn đăm đăm, sắc mặt thay

đổi bất định. Cô không phải là đứa ngu xuẩn, tất nhiên cảm giác được tình
cảm hắn dành cho mình, nhưng vấn đề tình cảm ấy đến quá bất ngờ, quá
khó hiểu, khiến cô có phần bất an. Thôi vậy, dù sao chuyện cũng đang có
chiều hướng tốt cho mình, nghĩ nhiều làm cái gì?

Cô lắc lắc đầu, lấy đống sổ sách vừa giấu lúc nãy đọc tiếp.

﹡﹡﹡﹡

Hôm sau lâm triều, trên ngự bàn lại thêm loạt tấu chương buộc tội Mạnh

quốc công. Chu Vũ Đế cầm tấu chương lật lật, lạnh nhạt hỏi, “Các khanh
cho rằng trẫm nên định đoạt Mạnh quốc công như thế nào?”

“Thần cho rằng Mạnh quốc công giết người vô tội vạ, hành hạ tù binh

tàn nhẫn, làm nhục truyền thống nhân nghĩa của Đại Chu chúng ta. Tính
tình hắn ta tàn bạo, thủ đoạn độc ác, chấp chưởng trăm vạn đại quân, giờ
đây lại lập công lớn vang danh khắp nơi, e rằng sau này sẽ trở thành mối
họa ngầm với Hoàng thượng!” Một ngự sử bước ra khỏi hàng, vừa mở
miệng ra đã thể hiện lòng trung thành với Hoàng đế. Trước kia Hoàng
thượng còn có ý định chèn ép Mạnh quốc công, mà hắn lại thấy danh vọng
Mạnh quốc công vang dội chưa từng có. Đời này, phải hiểu thánh ý mới có
thể sống được.

Rất nhiều văn thần ào ào bước ra khỏi hàng lên án Mạch quốc công.

Trong hàng võ tướng, hai mắt Mạnh Viêm Châu đã đằng đằng sát khí, hàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.