CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 560

CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN

CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN

Phong Lưu Thư Ngốc

Phong Lưu Thư Ngốc

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 67: Độc Sủng

Chương 67: Độc Sủng

Canh ba giờ Dần (3 – 5h sáng) hôm sau, sắc trời vẫn còn thẫm đen như

mực, gió rét cuộn cùng hoa tuyết rít gào bên ngoài, quét qua mặt người buốt
đau như dao cắt. Dầu có nội lực bảo vệ cơ thể, Thường Hỉ vẫn phải vận một
áo khoác cực dày, đội mũ trùm kín mặt, nhìn một thái giám nhỏ bé đang
cầm chiếc sào trúc dài châm sáng đèn lồng treo ngoài hiên.

Ánh nến màu cam rơi trên mặt đất, đem về một chút ấm áp. Thường Hỉ

dậm chân một cái, bước vào thiên điện, nhìn đồng hồ cát. Đã gần qua giờ
Mẹo (5 – 7h sáng), hoàng thượng vẫn chưa chịu dậy.

Thấy giờ lâm triều đã sắp đến, Thường Hỉ tần ngần một lát, rón ra rón

rén đi vào nội điện gọi hoàng thượng rời giường. Trước giờ hoàng thượng
luôn luôn tỉnh lại đúng lúc giờ Dần một khắc (3h15’ sáng), quá giờ Tý (1-
3h sáng) ban đêm cũng hay lăn qua lộn lại khó thể ngủ say. Xét hôm nay,
mình đi sắp đến giường mà còn chưa có động tĩnh gì, quả là lần đầu tiên
phá lệ.

“Hoàng thượng, hoàng thượng? Nên dậy rồi ạ.” Thường Hỉ hơi cúi

người, đứng cách giường năm thước, khẽ khàng gọi.

Bức màn màu tím xa xỉ bao phủ kín kẽ chiếc giường lớn khắc hoa,

không nhìn rõ quang cảnh bên trong, nhưng Thường Hỉ là ám vệ, năm giác
quan đều vô cùng nhạy bén, vừa bước vào nội điện đã ngửi thấy mùi xạ
hương nồng nặc lẫn trong hương hoa thoang thoảng, hơi thở không kìm
được tắc nghẹn. Xem ra tình hình chiến đấu tối hôm qua còn kịch liệt hơn
trong tưởng tượng của hắn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.