CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 621

bước chân chủ tử mình hỗn loạn lại dồn dập, Thường Hỉ lắc đầu nghĩ nghĩ,
nhắm mắt theo đuôi phía sau.

Trong Bích tiêu cung, Nhị Bảo ngồi trên cái bàn nhỏ, bên chân đặt một

bát cháo thịt băm. Mạnh Tang Du cầm một miếng thịt nhỏ trên tay, huơ huơ
trước mặt chú. Cái đầu nhỏ của Nhị Bảo cứ nghiêng qua nghiêng lại theo
miếng thịt, trong đôi mắt đen tròn như trân châu tràn ngập thèm muốn.
Mạnh Tang Du vừa kề miếng thịt sát vào, chú lập tức há mõm cắn, cắn
không được lại tủi thân ư ử.

Mạnh Tang Du cười khúc khích không ngừng, lúc này mới bỏ miếng thịt

vào trong bát của Nhị Bảo sắp khóc kia.

“Không phải trẫm đã nói tuyệt đối đừng để nó bước vào điện hay sao?”

Chu Vũ Đế đứng ở cửa hồi lâu mà Tang Du lại không hề phát hiện, rốt cuộc
hắn nhịn không được mở miệng, muốn ép chết bầu không khí đang vui vui
vẻ vẻ.

“Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.” Mạnh Tang Du giật mình, vội

vàng buông đũa xuống đến cửa hành lễ.

Đầu ngón tay Chu Vũ Đế giật giật, nhưng lại không đưa tay đỡ nàng

như bình thường, mà lập tức lướt qua, từ từ bước đến cái bàn tròn kia, sắc
mặt âm u nặng nề nhìn chằm chằm Nhị Bảo vẫn còn kẹt lại. Nhị Bảo thật sự
sợ hãi người đàn ông khủng bố này, thân thể co lại một nắm run rẩy.

“Đem nó về lại phường chó mèo!” Chu Vũ Đế nhìn về phía Thường Hỉ,

lạnh giọng ra lệnh.

Thường Hỉ tuân mệnh, tiến đến ôm lấy Nhị Bảo. Nhị Bảo sợ hãi rụt cổ,

tròng mắt ngập nước, vừa nhìn đã thấy đáng thương.

“Khoan đã! Đừng vội!” Mạnh Tang Du lớn tiếng ngăn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.