CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 622

Thường Hỉ cứng đờ, do dự nhìn về phía Hoàng thượng.

“Trẫm nói đi, còn không nghe rõ?” Giọng Chu Vũ Đế trầm xuống.

Thường Hỉ vội gật, tránh khỏi tầm mắt Đức phi nương nương chạy ra

ngoài điện.

“Ta chỉ muốn tìm một người ăn cơm cùng, như vậy cũng không được

hay sao?” Mạnh Tang Du biết không thể làm trái lệnh hắn, ngữ khí lập tức
mềm xuống, đôi mắt phượng đen trắng rõ ràng lập tức phủ một lớp nước.
Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, cô đơn ẩn sâu bên trong quả khiến người ta
xót xa.

Chu Vũ Đế lập tức mềm lòng, bước lên trước ôm nàng vào lòng, nhẹ

nhàng xoa lưng nàng, đôi môi mỏng mím lại, buồn rầu nói, “Được rồi, trẫm
có đuổi nó đi đâu, trẫm chỉ bảo Thường Hỉ đem nó ra ngoài điện thôi.”

Thường Hỉ biết ý, vội đưa Nhị Bảo cho Bích Thủy cùng Ngân Thúy. Hai

cô nàng vui vẻ, đón được Nhị Bảo rồi lập tức đi luôn, sợ Hoàng thượng đột
nhiên đổi ý. Bởi vì Hoàng thượng không thích Nhị Bảo, hiếm khi có cơ hội
nào chủ tử thân thiết cùng nó, vậy nên hai người lại gần gũi Nhị Bảo hơn,
tất nhiên không muốn chú phải về phường chó mèo nữa.

Mạnh Tang Du kề má vào lồng ngực rộng lớn mà ấm áp của hắn cọ cọ,

khóe miệng nhếch lên mỉm cười. Cô biết hắn rất thích cô như thế này.

Chu Vũ Đế thấy nàng giống như cô miu con trốn trong lòng mình, vừa

muốn yêu vừa muốn thương, hai cánh tay không khỏi siết chặt, muốn giấu
nàng thật kỹ. Hắn hôn lên đỉnh đầu nàng, dịu dàng nói, “Không phải còn có
trẫm luôn ăn cùng nàng sao?”

Ánh mắt Mạnh Tang Du tối xuống, ẩy ngực hắn ra, cười như không cười

mở miệng, “Nhiều phụ nữ như vậy Hoàng thượng sao ăn cùng hết được?
Thần thiếp không muốn làm phiền Hoàng thượng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.