CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 78

Nhưng hiện thực tàn khốc lạnh giá đã đâm cho cô một nhát trí mạng,

khiến cô không thể không tỉnh giấc từ cơn mơ đẹp kia. Trơ mắt nhìn Cổ
Thiệu Trạch nuông chiều Đức phi lạnh nhạt bản thân, nhìn Đức phi từng
bước một đi lên, gây dựng vị thế khắp nơi, mà bản thân chỉ có thể nén giận,
giả bộ rộng lượng.

Cổ Thiệu Trạch để cho cô nhẫn nại chờ đợi. Bắt đầu từ năm mười sáu

tuổi, cô đợi ba năm, bắt đầu từ năm mười chín tuổi, lại đợi thêm ba năm
nữa, quá khứ hiện tại tổng cộng sáu năm. Phụ nữ có bao nhiêu lần sáu năm
để dùng đây? Mà ả Đức phi cướp đi tất cả của cô vẫn còn trong độ tuổi hàm
tiếu thanh xuân, khuôn mặt cười diễm lệ hơn phù dung khiến người ta
không thể dời tấm mắt. Vì thế, cô vẫn hoài bất an trong lòng, sợ hãi Cổ
Thiệu Trạch không chịu nổi dụ dỗ, cuối cùng bỏ mình mà đi mất.

Nửa năm trước, ca ca bị Mạnh Viêm Châu đánh trọng phương đến mức

phá tướng số, hủy cả đời công danh, mà Cổ Thiệu Trạch dễ dàng tha tộc
Mạnh, kiên quyết không cho mình nhắc lại việc này. Khi đó, cô loáng
thoáng cảm giác được —— sự nhẫn nại của mình đã đến cực hạn.

Thẩm Tuệ Như hoàn hồn trong cơn hốt hoảng, dùng ánh mắt phức tạp

nhìn đăm đăm vào khuôn mặt say ngủ an tường của Cổ Thiệu Trạch. Sắc
mặt không ngừng biến hóa, tim đập cũng càng lúc càng nhanh. Đứng thẳng
bất động hồi lâu, cô run rẩy vươn tay, nhẹ nhàng bịt miệng mũi Cổ Thiệu
Trạch lại.

Hơi thở Cổ Thiệu Trạch nhẹ nhàng phả vào lòng bàn tay cô, dài mà

mong manh, chỉ cần thoáng dùng sức đã có thể dễ dàng cắt đứt. Ý niệm này
giống như ‘phu cốt chi thư’, lẩn quẩn mãi ở đáy lòng cô, không bỏ đi được.
Bàn tay dùng sức kìm thêm một chút, hai mắt người bên dưới vẫn nhắm
nghiền như cũ, không có chút phản ứng. Hai mắt Thẩm Tuệ Như mở to đến
cực hạn, chớp mắt một cái nhìn chằm chằm vào mặt Cổ Thiệu Trạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.