"Như vậy à." Thời Yên ngẫm nghĩ, nói, "Phương hướng học tập của
em cũng liên quan đến thực vật Trái đất, có thể lấy tư liệu của anh cho em
xem chút không?"
"Ừ, ở phòng anh, em đợi xíu anh đi lấy cho em."
"Cảm ơn anh họ!" Thời Yên vui vẻ đáp, nhìn về phía album ảnh trong
tay anh, "Đây là album ảnh của anh?"
"Ừ." Lục Cảnh Nhiên gật đầu, mở trang đầu tiên, "Tờ giấy gói kẹo
chính là kẹp ở chỗ này."
Thời Yên cười ngước mắt nhìn anh: "Nha, giấy gói kẹo ngược lại bảo
quản khá tốt."
"......" Không hiểu sao Lục Cảnh Nhiên hơi xấu hổ, "Anh chỉ là vì nhớ
kỹ sỉ nhục của mình."
Thời Yên buồn cười, không trêu anh nữa. Cô chỉ bức ảnh đầu tiên, bức
ảnh lập tức biến thành một hình ảnh lập thể 3D, hơn nữa tự động phát hình.
Hình ảnh cậu bé mặc âu phục, đứng ở trong hoa viên, trên mặt viết hai chữ
không vui.
"Cảnh Nhiên, chụp ảnh phải vui vẻ một chút, cười một cái nào." Là
một giọng nữ, Thời Yên suy đoán là mẹ anh.
Lục Cảnh Nhiên miễn cưỡng nhếch môi, hình ảnh dừng lại, một lần
nữa biến trở về hình ảnh 2D.
Thời Yên hỏi anh: "Anh làm gì không vui như vậy?"
Lục Cảnh Nhiên nói: "Không nhớ."
"......" Được thôi.