Thời Yên đã sớm đã quên lúc này đang diễn kịch, xuất thần nhìn
người phía trên.
"Hôn cổ cô ấy." Đạo diễn kêu một tiếng, điều khiển từ xa chỉ huy động
tác của Lục Cảnh Nhiên. Lục Cảnh Nhiên cúi đầu, hôn lên cổ Thời Yên.
Máy quay đẩy qua, đặc tả bọn họ, đạo diễn lại ra lệnh, kéo cổ áo cô ra.
Quần áo của Thời Yên vì tiện cho động tác của nam chủ, lúc mặc
không cài chặt, Lục Cảnh Nhiên một bên hôn sườn cổ cô, một bên giơ tay,
kéo cổ áo của cô ra. Bên trong Thời Yên mặc áo quấn ngực, sẽ không thấy
cái gì, nhưng Lục Cảnh Nhiên vẫn tự mình nghiêng người che chắn.
"Động một chút."
Lục Cảnh Nhiên nghe được tiếng đạo diễn, đẩy eo lên trước một chút,
sau đó có tiết tấu động lên. Đây chỉ là đóng phim, anh đương nhiên không
thật sự đi vào, chỉ làm động tác. Trên người hai người đều mặc đồ, cách vải
cọ xát, cũng làm nhiệt độ cơ thể Thời Yên lên cao không ít.
"Cầm tay cô ấy, động tác đừng ngừng."
Tay trái Lục Cảnh Nhiên chậm rãi hướng về phía trước, cầm tay phải
Thời Yên đặt ở bên đầu, cùng cô đan mười ngón tay vào nhau. Thắt lưng
anh còn liên tục động, Thời Yên rõ ràng mà cảm giác được...... anh cứng.
Không khí trong phòng quá khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, trợ lý
đạo diễn tiến đến bên cạnh đạo diễn, nhỏ giọng mà nói: "Ngày thường xem
thầy Lục lạnh như băng, không nghĩ tới lúc diễn cảnh này thuận buồm xuôi
gió như thế, quả thực tựa như thật sự đang làm vậy đấy."
"......" Đạo diễn trừng mắt nhìn ông ta một cái, nói với hai người trước
ống kính, "Tốt, được rồi."