CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 272

Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông dựa vào vai mình, dưới hốc mắt

anh có xanh tím rõ ràng, ngay cả lông mi anh lấy làm tự hào đều lộ rõ mệt
mỏi. Anh thật sự rất mệt rồi.

Thời Yên ôm eo anh, dịch anh đến mép giường, thả xuống. Bởi vì Lục

Cảnh Nhiên nặng hơn cô nhiều nên cô cũng cùng ngã xuống. Cô dựa vào
bên cạnh anh, nhìn Lục Cảnh Nhiên ngủ, không nhịn được nở nụ cười.

"Thật là đáng yêu." Cô vươn tay chọc chọc mặt anh, làn da vừa căng

vừa bóng loáng, "Ngủ đi, chồng à."

Cô cong lưng, hôn một cái lên mặt anh.

Ngày hôm sau đồng hồ sinh học của Lục Cảnh Nhiên đúng giờ đánh

thức anh. Vợ đang ngủ ở bên cạnh, tay còn đặt trên eo mình, khóe miệng
Lục Cảnh Nhiên không tự giác cong lên một nụ cười. Một lát sau, anh nhớ
tới chuyện tối hôm qua, lập tức có chút ảo não.

Tối hôm qua anh lại ngủ mất! Vốn đang muốn cùng vợ ấy ấy!

Vợ có thể cảm thấy anh không được không......

A, anh phải tìm một cơ hội, một lần nữa chứng minh bản thân với vợ.

Đang nghĩ ngợi, Thời Yên cũng ngáp một cái, mở mắt: "Chồng, anh

tỉnh rồi?"

"Ừ." Lục Cảnh Nhiên nhích lại gần hôn khóe miệng cô, từ trên giường

bò lên, "Anh đi rửa mặt trước, em ngủ thêm một lát đi?"

"Không được, em đi cùng anh."

Thời Yên nói rồi muốn bò dậy, Lục Cảnh Nhiên đè vai cô, nhìn cô nói:

"Vợ à, nếu không hôm nay em ở khách sạn nghỉ ngơi đi." Mấy ngày nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.