Cô cũng không tin anh có thể chống đỡ được ba lần tỏ tình sến sẩm
liên tiếp của cô!
Lục Cảnh Nhiên quả nhiên có phản ứng, anh thoáng nghiêng đầu, nhìn
Thời Yên: "Câm miệng."
"......" Thời Yên ngoan ngoãn câm miệng.
Xe chạy hơn năm mươi phút, cuối cùng cũng chạy đến khu biệt thự
Lục Cảnh Nhiên ở. Khu biệt thự này Thời Yên biết, tên Thụy Kỳ Man, tên
tiếng Anh là, rich man.
Thật là vô cùng phù hợp thân phận của tổng giám đốc ghê.
Bởi vì tới gần sườn núi, toàn bộ khu biệt thự dân cư thưa thớt, rất
thanh tịnh. Thời Yên lại có chút lo lắng, nếu chết ở nơi này chỉ sợ cũng
không ai phát hiện mất......
"Tới rồi, xuống xe." Lục Cảnh Nhiên nói xong liền mở cửa xe đi
xuống. Thời Yên mang theo túi xách đi theo phía sau anh xuống xe.
Không khí gần núi trong lành hơn thành phố rất nhiều, Thời Yên hít
mấy hơi không khí mát mẻ, đem những đạo cụ đã chuẩn bị trong túi ra.
Lục Cảnh Nhiên ngay từ đầu đã lưu ý túi xách của cô, lúc này thấy cô
rốt cuộc mở túi xách ra, sau đó lấy một cái la bàn ở bên trong.
Không sai, chính là loại la bàn đo lường phong thuỷ.
Lục Cảnh Nhiên: "......"
Anh hiện tại tin tưởng cô thật là đa tài đa nghệ.
Tác giả có lời muốn nói: