CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 383

Nhìn khăn tay lưu lại trên bàn, Lục Cảnh Hành nghĩ nơi nên tới cho

mình -- Vương phi không cần hắn, hắn còn có thể tới chỗ biểu muội ăn ké.

Hai ngày này, chưa tới giờ cơm, Lục Cảnh Hành đã đúng giờ chạy tới

chỗ Hà Thải Thải, cái này làm Tiểu Mãn lo lắng: "Phu nhân, sao ngài vẫn
còn hứng ăn uống vậy trời!"

Thời Yên lấy đũa gắp thịt kho tàu, khó hiểu mà liếc nhìn nàng một cái:

"Vì sao không có hứng ăn uống? Ngươi nấu ăn rất ngon."

"......" Đây là không phải chính là câu cửa miệng nói, Hoàng Thượng

không vội thái giám đã gấp? "Hôm nay vương gia lại đi tìm Hà Thải Thải
cô nương."

"Ồ, vậy khá tốt mà." Đứa nhỏ ngốc Hà Thải Thải kia, khi nào bị lừa

chết cũng không biết.

Tiểu Mãn còn muốn nói gì đó, bị Thời Yên lấy thịt kho tàu chặn lại.

Đêm đó, vương gia lại tới thuyền hoa. Hắn đợi trong phòng Thúy

Oánh một lát, Lục Cảnh Nhiên và Hà Chí Quốc mới đến. Hai người bọn họ
nhìn qua không bị thương gì, nghĩ đến sự tình tiến hành tương đối thuận
lợi: "Thế nào, ngoại công?"

Hà Chí Quốc vỗ vỗ vai hắn, cười nói: "Đều nói ổn thỏa, Đào Bình

cũng rất bất mãn với việc Thái Hậu nắm giữ triều chính, tiểu hoàng đế lại là
A Đấu đỡ không dậy nổi, hắn nguyện ý trợ giúp chúng ta một tay."

A Đấu; kẻ bất tài; đồ vô dụng; đồ hèn nhát (con Lưu Bị, thời Tam

Quốc bên Trung Quốc, ví với kẻ bất tài)

Nghe được hắn nói như vậy, Lục Cảnh Hành liền nhẹ nhàng thở ra:

"Vậy là tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.