Hắn cùng Lục Cảnh Nhiên đổi lại quần áo, lại đeo mặt nạ lên mặt --
một ngày nào đó, hắn muốn quang minh chính đại tháo mặt nạ này xuống,
một lần nữa làm Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Nhiên sửa sang lại quần áo, nhìn Lục Cảnh Hành bên cạnh:
"Hai ngày này ngươi ở vương phủ làm cái gì?"
Lục Cảnh Hành biết hắn muốn hỏi cái gì, nói với hắn: "Yên tâm đi,
vương phi của ngươi còn bởi vì ngươi tới thuyền hoa mà tức giận, thấy ta là
đuổi ta đi."
Lục Cảnh Nhiên hơi trầm ngâm, không nhiều lời nữa.
Rời thuyền hoa, hắn không trì hoãn mà trở về vương phủ. Vẫn là
Khương tổng quản tới mở cửa cho hắn, sau khi thấy người đứng ngoài cửa,
nỗi lo của Khương tổng quản cuối cùng cũng bình ổn lại: "Vương gia, ngài
đã trở lại."
"Ừ."
"Có bị thương không?"
"Không sao." Lục Cảnh Nhiên nói, bước vào vương phủ, "Giờ vương
phi ở đâu?"
Khương tổng quản: "......"
Mặc kệ là vương gia nào, chuyện thứ nhất sau khi hồi phủ cũng là đi
tìm vương phi.
Lúc này, Thời Yên đang ngồi trong chính viện ăn điểm tâm ngắm
trăng. Lục Cảnh Nhiên đã rời đi hai ngày, hôm nay Lục Cảnh Hành lại tới
thuyền hoa, có phải đại biểu cho Lục Cảnh Nhiên phải về?
Đang nghĩ đến đây, cô liền nhận thấy được bên ngoài có động tĩnh.