CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 391

Cuộc sống trôi qua từng ngày, hoa nở sớm trong hoa viên vương phu

cũng dần tàn. Thời Yên thừa dịp thời gian hoa nở, lại đi trong hoa viên
ngắm hoa. Đại khái là cũng nhàn rỗi không có việc gì giống cô, hôm nay
Hà Thải Thải cũng ngắm hoa trong hoa viên.

Thời Yên thấy nàng, cũng không chào hỏi, trực tiếp đi qua gần hồ nhỏ.

Hà Thải Thải luôn không quen nhìn cô, cảm thấy cô lại không được vương
gia sủng ái, còn luôn bày ra tư thái vương phi, khiến nàng ta rất không ưa.

Nàng thấy Thời Yên đứng ven hồ nước cho cá vàng ăn, liền nổi lên ý

xấu, muốn đẩy cô xuống nước chơi đùa với cá vàng.

Nghĩ vậy, Hà Thải Thải liền tay chân nhẹ nhàng đi đến gần hồ nước.

Thời Yên là người tập võ, Hà Thải Thải lại không phải cao thủ võ lâm,
nàng tự cho là bản thân lặng yên không một tiếng động, kỳ thật tiếng bước
chân đã sớm bị Thời Yên nghe rõ ràng.

Cô bất động thanh sắc đứng tại chỗ, tiếp tục cho cá vàng ăn, giống

người thợ săn chờ con mồi chậm rãi tới gần.

Hà Thải Thải đi đến phía sau cô, đột nhiên vươn tay đẩy về phía trước,

không ngờ Thời Yên như có đôi mắt sau lưng, vào nháy mắt nàng đẩy thì
né sang bên cạnh.

Hà Thải Thải đẩy vào không, theo quán tính đổ về phía trước, nàng nỗ

lực ổn định thân thể không để mình ngã xuống, Thời Yên thấy thế, không
dấu vết đá nàng một chút, trợ giúp nàng "sức một chân".

Mọi chuyện xảy ra rất mau, Hà Thải Thải chỉ cảm thấy một lực đạo

đẩy mình một chút, thân thể liền không chịu khống chế mà chìm vào hồ
nước.

"Bùm" một tiếng, trên mặt hồ bắn lên một đoá bọt nước to, dọa sợ bầy

cá đang vây quanh chỗ Thời Yên thả thức ăn. Hà Thải Thải vừa thét lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.