Thời Yên ở bên trong khóc thút thít, nhưng không mở cửa, Cung Kiệt
nghe thấy tiếng khóc của cô càng sốt ruột. Hầu gái lấy chìa khóa dự phòng,
Cung Kiệt nói một tiếng với Thời Yên bên trong, rồi dùng chìa khóa mở
cửa ra.
Trong phòng, Thời Yên đưa lưng về phía cửa, ngã ngồi trên sàn nhà,
trên bàn còn đặt bánh kem đã ăn một miếng. Cung Kiệt đi lên, muốn đỡ cô,
đã bị Thời Yên né tránh: "Đừng chạm vào tôi, các người đi ra ngoài, hu hu
hu!"
Cung Kiệt cau mày, nhìn thoáng qua bánh kem trên bàn, sau đó mày
nhăn càng chặt: "Cái này bánh kem là ai mang lên?"
Hầu gái bị anh dọa ngây ngốc, có chút sợ hãi nói: "Là tôi, đây không
phải anh đặc biệt chuẩn bị cho Mỹ Lệ tiểu thư sao?"
Cung Kiệt nói: "Ai bảo cô? Bánh kem này có đậu phộng, cô không
thấy sao!"
Nghe được bánh kem có đậu phộng, hầu gái hồn đều dọa bay, tuy rằng
sau khi Âu Mỹ Lệ mất tích cô ấy mới đến Âu gia, nhưng sau khi Âu Văn
Phú tìm được cháu gái, Âu gia từ trên xuống dưới đều dặn dò mấy trăm lần,
nói Âu Mỹ Lệ dị ứng đậu phộng, tuyệt đối không thể cho cô ăn đậu phộng.
Ở Âu gia, đậu phộng quả thực như độc dược, không ai dám chạm vào.
"Tôi, tôi không có lưu ý, bởi vì nói đây là anh làm, tôi căn bản không
nghĩ tới bên trong sẽ có đậu phộng." Cung Kiệt vẫn luôn là người rất cẩn
thận, cô ấy trước nay không nghĩ tới anh sẽ phạm sai lầm này.
Cung Kiệt cau mày, thấy cô ấy sắp khóc, cũng không nói cái gì nữa,
việc cấp bách không phải truy cứu là trách nhiệm của ai, mà là trước bảo
đảm Mỹ Lệ tiểu thư an toàn.