CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 824

Lục Cảnh Nhiên theo tiếng của cô, giơ tay xoa mặt, lòng bàn tay nhẹ

nhàng vuốt ve: "Buổi sáng em mới gội đầu sao? Thơm quá."

Bởi vì đôi mắt bị che, khứu giác của Lục Cảnh Nhiên trở nên cực kỳ

nhạy bén, mùi hương trên tóc Thời Yên lan tỏa trên chóp mũi như thuốc mê
trêu chọc thần kinh anh.

Sáng nay dậy Thời Yên thật sự gội đầu, cô nhìn Lục Cảnh Nhiên cười

cười, nói với anh: "Cái mũi rất thính, vậy anh ngửi ra được là mùi gì
không?"

Lục Cảnh Nhiên để sát vào cô, giả vờ hít hà tóc cô, mùi tóc cô ngấm

vào tim gần anh, làm ngữ khí của anh cũng bịt kín một tầng mông lung mập
mờ: "Là hương vị của em."

Tay anh nhẹ nhàng nâng cằm Thời Yên, cong lưng, thế nhưng chuẩn

xác không lầm mà hôn lên môi cô. Thời Yên bị nụ hôn này của anh chấn
động cả người đều cứng ngắc, mà nụ hôn của anh tiếp tục mềm mại lại quý
trọng lưu luyến trên môi cô, cẩn thận thăm dò, lại luyến tiếc rời đi.

Trái tim Thời Yên dần dần mềm xuống, Lục Cảnh Nhiên bị bịt kín đôi

mắt có một loại gợi cảm khác, thế nhưng khiến cô có chút cầm giữ không
được......

"Anh có thể tháo bịt mắt xuống không?" Lục Cảnh Nhiên chống cái

trán của cô, thấp giọng hỏi, thanh âm mang theo cảm xúc kiềm chế nào đó.
Thời Yên do dự một lát, giơ tay tháo bịt mắt của anh xuống.

Lục Cảnh Nhiên nhắn mắt theo bản năng, lông mi nhẹ nhàng rung

động một chút. Trái tim Thời Yên không ngăn được cũng rung lên theo.

Hơi thở của Lục Cảnh Nhiên phả lên mặt cô, anh chậm rãi mở mắt,

nhìn gương mặt Thời Yên gần trong gang tấc. Ý cười hiện lên khóe miệng,
Lục Cảnh Nhiên anh không nhịn được lại hôn lên môi cô, thấp giọng nỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.