CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 864

Lục Cảnh Nhiên mở túi hồ sơ ra, lấy hết giấy A4 bên trong ra, lật xem

từng tờ một. Bởi vì biểu tượng Thời Yên đưa ra không chính xác lắm, cho
nên bọn họ sưu tập không ít thứ tương tự, Thời Yên cũng ngồi bên cạnh
Lục Cảnh Nhiên xem tư liệu trong tay anh.

Khi lật đến một trang giấy, tay Lục Cảnh Nhiên hơi dừng một chút:

"Một viện điều dưỡng ở Thụy Sĩ?"

Thời Yên cũng chú ý tới, đây là viện điều dưỡng tư, logo viện điều

dưỡng tương tự biểu tượng cô vẽ ra. Còn có một điểm liên quan là, Lục
Cảnh Nhiên từng nói, bọn họ tra được ghi chép nhập cảnh của cô hai năm
trước, cô trở về từ Thụy Sĩ.

Thời Yên rút tờ giấy này ra nhìn kỹ. Trong đầu lại tự động thoáng hiện

một ít hình ảnh mơ hồ không rõ, cuối cùng vẫn dừng trên hình vẽ này: "Có
phải cháu đã từng tiếp nhận trị liệu ở đây?"

Âu Văn Phú nói: "Ông cũng cảm thấy nơi này có khả năng nhất, ông

đã bảo người đi góp nhặt thêm tư liệu về viện điều dưỡng, có tin tức lập tức
thông báo cho hai đứa."

Thời Yên gật đầu, trả lại tờ văn kiện. Cô nhìn về phía Âu Văn Phú, nói

với ông: "Ông nội, hai ngày này trong đầu cháu thường thường sẽ thoáng
hiện một ít hình ảnh, cháu hoài nghi có thể liên quan đến chuyện cháu trải
qua ngày trước. Trước đó ông bảo cháu tiếp nhận trị liệu thôi miên, cháu
cảm thấy có thể thử một lần."

Thôi miên có thể là con đường hữu hiệu đánh thức ký ức Thời Yên,

nhưng đồng thời cũng đi kèm nguy hiểm, trong lòng Lục Cảnh Nhiên có
chút lo lắng: "Chúng ta vẫn nên làm kiểm tra đánh giá tâm lý trước đã, xem
tình huống trước mắt của em có thích hợp tiếp nhận trị liệu thôi miên
không."

"Được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.