CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 866

Lục Cảnh Nhiên cũng đi theo, mím chặt môi nhìn Thời Yên dần thiếp

đi trên ghế. Giọng nói bằng phẳng ôn hòa của bác sĩ vang lên trong phòng,
như một khúc đàn violon chậm rãi yên ả: "Hiện tại trước mặt cô có một
cánh cửa, cô chậm rãi đi qua, đẩy nó ra. Cô thấy cái gì?"

Thời Yên khẽ nhíu mày, nói: "Tôi thấy cô nhi viện lúc tôi còn nhỏ, sư

phụ tôi tới nhận nuôi tôi."

"Cô lại đi về phía trước, nơi đó còn có một cánh cửa, cô đẩy nó ra

nhìn xem."

Thời Yên an tĩnh một lát, sau đó thần sắc bỗng nhiên khẩn trương:

"Lửa, khắp nơi đều là lửa, rất nóng!"

Bác sĩ lập tức trấn an: "Đừng sợ, cô nhìn xem bên cạnh cô có một

cánh cửa, mau đẩy ra rời khỏi nơi đó."

Lúc Thời Yên nói đến "lửa", Lục Cảnh Nhiên khẩn trương đứng lên.

Bác sĩ ra hiệu cho anh, bảo anh đừng kích động, Lục Cảnh Nhiên nhìn
chằm chằm Thời Yên nằm trên ghế, mày dính chặt vào nhau.

Thời Yên vội vàng đẩy cánh cửa bác sĩ nói ra, ngăn chặn ngọn lửa

ngoài cánh cửa. Bên trong cửa là logo cô thấy lúc trước, lần này rõ ràng rất
nhiều, theo đó còn có một bóng người loé qua trước mặt mình.

Thời Yên đột nhiên tỉnh lại.

Bác sĩ chờ cô bình phục một lát, mới hỏi: "Vừa rồi cô thấy cái gì?"

Thời Yên nói: "Tôi lại thấy hình vẽ kia, lần này rõ ràng hơn trước, tôi

còn thấy một người."

Bác sĩ hỏi: "Ai?"

Thời Yên nhíu mày, nói: "Không thấy rõ mặt anh ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.