Lâm Khả Khả không có người thân, Âu gia có quan hệ thân cận nhất
với cô ta, nhưng cố tình cô ta nằm viện là bởi vì muốn hại Âu Mỹ Lệ. Âu
Văn Phú vẫn không tới bệnh viện thăm cô ta, những người Âu gia khác
cũng không đi, cô ta tính kế nhiều như vậy, cuối cùng khả năng sẽ một
mình cô độc mà chết ở bệnh viện.
Lục Cảnh Nhiên đi trở về cạnh Thời Yên, kéo cô vào lòng: "Đừng
nghĩ quá nhiều, con người có số."
"Ừ." Thời Yên gật đầu, lên tiếng.
Vết thương của Lâm Khả Khả kỳ thật không nặng như lần Thời Yên
tai nạn xe, nhưng Thời Yên chống đỡ được, Lâm Khả Khả lại không được.
Ngày hôm sau, bệnh viện đưa ra thông báo tử vong.
Âu gia vẫn phái người tới lĩnh thì thể đi, mai táng cùng với bố mẹ ruột
cô ta. Ngày Lâm Khả Khả hạ táng, Thời Yên tới trại tạm giam thăm Cung
Kiệt.
Bố Cung Kiệt bởi vì những việc Cung Kiệt làm, tức giận muốn đoạn
tuyệt quan hệ bố con với anh ta, ngay cả anh ta vào trại tạm giam cũng
chưa đến thăm anh ta một lần. Những người khác càng sẽ không tới, Thời
Yên là người đầu tiên đến thăm anh ta từ lâu như vậy tới nay.
Nhưng mà cô cũng không mang đến tin tức tốt gì, câu đầu tiên cô nói,
chính là tin Lâm Khả Khả chết: "Lâm Khả Khả chết rồi, hôm nay đã hạ
táng."
Đồng tử Cung Kiệt đột nhiên co rụt lại, tay cũng không tự giác túm
chặt, cảnh sát bên cạnh thấy cảm xúc anh ta kích động, đi tới đè bờ vai của
anh ta, sợ anh ta làm ra hành vi quá kích.
Thời Yên nói: "Mấy hôm trước, tôi và Lục Cảnh Nhiên đi thử áo cưới,
chị ta đột nhiên mang theo xăng và bật lửa lao tới, muốn thiêu chết tôi, cuối