"Thời cô nương, cô đừng nên lãng phí thời gian, cái viện này, bên
ngoài đều là người của ta canh giữ, sẽ không có người đi vào đâu, đương
nhiên, cô cũng đừng nghĩ đi ra ngoài."
Tứ hoàng tử vừa nói xong lời này, cánh cửa phòng bị người khoá bỗng
nhiên "phanh" một tiếng, bị người đá văng từ bên ngoài. Thời Yên và Tứ
hoàng tử giật nảy mình, hai người nhìn về phía cửa phòng, một mỹ nữ dị
vực cao lớn đi đến.
"Lục...... Nhiên Nhiên?" Thời Yên có chút kinh ngạc nhìn hắn, Lục
Cảnh Nhiên nghe thấy tiếng của cô, lập tức tiến lên đỡ cô.
"Cô không sao chứ?" Chóp mũi hắn giật giật, mùi hương trong phòng
này có vấn đề.
Thời Yên nói: "Trên người không có sức lực, nội lực cũng không dùng
được."
Ánh mắt Lục Cảnh Nhiên trầm vài phần, Tứ hoàng tử thấy chuyện tốt
của mình bị phá, rất là bực bội: "Cô vào bằng cách nào? Ai cho phép ngươi
tiến vào!"
Lục Cảnh Nhiên một tay đỡ eo Thời Yên, quay đầu lại cười với Tứ
hoàng tử: "Ta quang minh chính đại tiến vào nha, các ngươi đang chơi cái
gì vậy, ta chơi với."
Lục Cảnh Nhiên nhếch khóe miệng, nhưng trong mắt không chút ý
cười, Tứ hoàng tử hiện tại đang nổi nóng, hoàn toàn không nhận thấy được
vẻ mặt mưa gió nổi lên của hắn: "Ngươi lập tức cút ra ngoài ngay cho ta!"
Tuy rằng Lục Nhiên Nhiên này rất được hoan nghênh, nhưng hắn cũng
không thích loại này, loại như Thời Lệ Lệ mới là gu của hắn. Nghĩ đến
Thời Lệ Lệ, hắn lại duỗi tay muốn bắt Thời Yên lại, vịt đến miệng, muốn
để nó bay đi, hắn sẽ đau lòng muốn chết.