Tuy rằng cô không hỏi, nhưng nói vậy quản gia cũng là huyết tộc,
trong nhà này, căn bản là không có người sẽ uống sữa bò, tự nhiên cũng
không cần chuẩn bị.
Quản gia mỉm cười với cô, lễ phép nói: "Sau khi tiên sinh phân phó tôi
thu thập phòng, tôi liền đặc biệt chuẩn bị cái này, nhưng hiện tại quá muộn,
cũng chỉ có sữa bò."
"A, không sao, cảm ơn ông." Thời Yên nhận sữa bò nóng, uống một
ngụm. Lục Cảnh Nhiên xoa xoa tóc cô, rũ mắt nhìn cô nói: "Hôm nay ngủ
trước đi, có chuyện gì, sáng mai lại nói."
"Được." Thời Yên gật gật đầu, trong lòng cô xác thật rất loạn, đêm
nay thấy trường hợp kia, có thể nói là rất máu me, sau khi cô tự nói cho
chính mình mấy cái này đều là giả, là tiểu thuyết, mới hơi chút cảm thấy dễ
chịu chút.
"Sớm nghỉ ngơi một chút, ngủ ngon." Lục Cảnh Nhiên chúc ngủ ngon
cô, cùng quản gia rời đi. Thời Yên uống ly sữa bò nóng xong, đơn giản vào
tắm rửa, nằm lên giường lớn mềm mại.
Có lẽ là nhờ sữa bò nóng, đêm nay Thời Yên chỉ lúc mới đầu gặp ác
mộng, lúc sau liền một đường ngủ tới hừng đông. Chờ cô tỉnh ngủ đã sắp
giữa trưa, cô mặc áo ngủ, đi xuống lầu tìm Lục Cảnh Nhiên.
Bởi vì là cuối tuần, Lục Cảnh Nhiên cũng không tới công ty, lúc Thời
Yên đi xuống, anh đang ngồi ở trong hoa viên, nói gì đó với Kiều Vũ. Lục
Cảnh Nhiên nghe thấy tiếng bước chân của cô, quay đầu lại đi nhìn xem.
"Chào buổi sáng, Lục tổng." Thời Yên cười chào hỏi anh. Khóe miệng
Lục Cảnh Nhiên cũng đi theo khẽ nhếch, nhìn người trước mắt nói: "Chào
buổi sáng, tinh thần cô tốt hơn rất nhiều."