Cam công
này
!
185- Tranh
lấy đó mà ghi,
Mượn điều
mà thề bách niên.
189-
Những mừng thầm
Càng lâu, càng lắm mùi hay,
Cho cam công kẻ
193- Ai ngờ bỗng một năm một nhạt,
Nguồn cơn kia chẳng tát mà vơi !
Thôi-di đâu biết cơ trời,
Bỗng không mà hóa ra người
V--Cung-oán ngâm khúc (câu 197 - câu 243)
Đuốc vương-gỉa chí công là thế
Chẳng soi cho đến khoé
đua tươi,
201- Vốn đã biết cái thân
Cá no mồi cũng khó nhử lên,
Ngán thay
ba nghìn,
205- Song đã cậy má đào chon-chót,