CUNG OÁN NGÂM KHÚC - Trang 37

Nghĩ mình lại ngán cho mình,
Cái hoa đã trót

gieo cành

biết sao ?

293- Miếng

cao-lương

phong-lưu nhưng lợm

Mùi

hoắc-lê

thanh-đạm mà ngon.

Cùng nhau một giấc

hoành-môn

Lau-nhau ríu-rít

cò con

cũng tình.

297- Mình có biết phận mình ra thế,
Giải-kiết điều

oé-ọe

làm chi

Thà rằng cục kịch nhà quê,
Dẫu lòng nũng-nịu nguyệt kia hoa này !
301- Chiều tịch-mịch đã gầy

bóng thỏ

Vẻ

tiêu tao

lại võ hoa đèn

Muốn đem ca-tiếu giải phiền,
Cười nên tiếng khóc, hát nên giọng sầu.
305- Ngọn

tâm-hỏa

đốt rầu

nét liễu

Giọt

hồng-băng thấm ráo làn son

Dơ buồn đến thú cỏn con,
Trà chuyên nước nhất, hương dồn khói đôi

.

309- Trong

gang tấc

mặt trời xa mấy !

Phận hẩm-hiu nhường ấy vì đâu ?
Sinh-ly đòi rất thời

Ngâu

Một năm còn thấy mặt nhau một lần.
313- Huống chi cũng lạm phần son phấn,
Luống năm-năm chực phận buồng không!
Khéo vô duyên với cửu-trùng !
Thắm nào nhuộm lại tơ-hồng cho tươi ?
317-

Vườn Thượng-uyển

hoa cười với nắng,

Lối đi về ai chẳng chiều ong ?

Doành Nhâm

một giải nông-nông,

Bóng dương bên ấy, đứng trông bên này.
321- Tình rầu-rĩ khôn khuây nhĩ-mục
Chốn phòng không như giục

mây-mưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.