CUNG OÁN NGÂM KHÚC - Trang 39

Vách sương nghi- ngút, đèn xanh lờ-mờ.
349- Mắt chưa nhắp,

đồng-hồ

đã cạn,

Cảnh tiêu điều ngao-ngán dường bao !
Buồn này mới gọi buồn sao ?
Một đêm nhớ cảnh biết bao nhiêu tình !
353-

Bóng câu

thoáng bên mành mấy nỗi,

Những hương sầu phấn tủi sao xong !
Phòng khi động đến

cửu-trùng

Giữ sao cho được

má hồng như xưa

.

= HẾT=

Chú thích:

Du-tiên: là nơi cõi tiên. Gối du-tiên bởi chữ Du-tiên-chẩm. Sách Khai-thiên
di-sự chép việc trong niên-hiệu Khai-thiên đời Đường rằng :" Nước Qui-tư
có dâng vua một cái gối, sắc như ngọc Mã não, khi gối ngủ thì chiêm-bao
chơi khắp các miền tiên, cõi tiên ". Vua Minh-hoàng đặt tên là Du-tiên-
chẩm.
Đông-quân: nghĩa bóng là vua.
hoài xuân: là nhớ xuân.
lầu Tần: là nơi phong lưu dư- dả.
xuân-y: là áo đẹp, hoặc áo chầu triều của các quan và các phi, tần trong
cung-cấm.
Thơ Đỗ Phủ: Triều hồi nhật nhật điểm xuân-y : mỗi ngày đi chầu về đem áo
chầu đi thế ( để mua rượu)
nước chảy hoa trôi: bởi câu Đường thi : "thủy lưu hoa tạ lưỡng vô tình" :
nước trôi hoa rụng thảy vô tình.
hoa lạc nguyệt minh: Hoa rụng trăng mờ tối.
hoàng-hôn: buổi gần tối- chạng vạng. Sách Hoài-nam-tử nói : Mặt trời lặn
đến nơi Ngu-uyên là hoàng hôn, đến nơi Mông cốc là định-hôn.
cành bích: Cành cây ngô-đồng. Chim phụng-hoàng thường đậu, ví vua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.