CUNG OÁN NGÂM KHÚC - Trang 5

võ, tinh-thông nghề cung-kiếm, 19 tuổi được tuyển-dụng vào cung-trung
làm chức Hiệu-uý quản binh mã, có chiến công, được phong tước Ôn-như
Hầu. Từ phong hầu về sau tiên-sinh lại chuyên nghiên-cứu luyện-tập văn-
chương và thiên-văn địa-lý, khảo-cứu đạo Phật, đạo Tiên, thường tự xưng
là Hy Tôn Tử và Nhu Ý Thuyền, giao-du cùng các nhà triết học, thi-học,
lấy sự nhàn-hạ khoáng-dật phong-lưu tiêu-sái làm chí thú, ngâm phong
vinh nguyệt làm thích, không quản việc triều-đình, nên mất sự tín-nhiệm
của nhà nước. Vả cũng có nhiều người đương thời không ưa vì ganh tài-
năng nên gièm-pha, tiên-sinh cũng chẳng quan tâm. Đến khi Tây-sơn lấy
Bắc-hà, thì tiên-sinh đi ở ẩn không chịu ra làm quan, và thọ bệnh mất năm
1798, hưởng thọ 58 tuổi (ngày mồng 9 tháng 5 năm Mậu-ngọ).
Những tác-phẩm còn để lại, về phần chữ nho có bộ Tiền-hậu thi-tập, nhưng
chưa tìm thấy, chỉ còn khẩu truyền một đôi bài. Về quốc-âm thì còn Tây-hồ
thi-tập, bộ tứ-trai và Cung-oán ngâm khúc.
Tiên-sinh rất tinh nghề Thanh nghệ luật (nghề làm thơ), đã dìu-dắt phái thi
học đời hậu Lê được lắm nhà thơ hay.
Ở tập Chuyết-thập tạp-chí của ông Lý văn Phức chép truyện Ôn-nhu Hầu
có nói rằng: " Nhất thị ứng khẩu thành tụng, ngữ ngữ khả nhân, nhất thị
thiên đoàn bách luyện, ngữ ngữ kinh nhân" . Nghĩa là: một là ra lời nói
thành câu thơ, lời lời thảy nghe được, hai là nghìn lần nhồi nặn, trăm lần
nung-luyện ra câu thơ, lời lời khiến người nghe phải sợ... tức là tiên-sinh có
tài nhanh-chóng cũng hay và có công trau-nắn càng hay.
Tài lành dễ đâu chôn lấp được, một thiên " Cung-oán ngâm-khúc " nay còn
truyền xa.


Huế ngày 6 tháng 5-1950
Vân-bình Tôn Thất Lương kính thuật

Tiểu dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.