Lê Sương gật đầu, nàng liếc Lục cô nương bên cạnh mặt đã đỏ ửng,
mới sáng tỏ, cười một tiếng: "Thật khiến cho người ta kính nể, Lục cô
nương chắc chắn cũng là người nhân hậu, các ngươi cứ trò chuyện đi, ta
qua bên này ngắm đèm hoa một chút."
Lê Sương cất bước đi, Lục cô nương nhìn nàng vô cùng biết ơn, lúc
này Quý Nhiễm lại nói: "Như vậy sao được, Tần phó tướng lệnh cho ta bầu
bạn cùng chiếu tướng, thuộc hạ kiên quyết không rời chiếu tướng nửa
bước, thề bảo vệ chiếu tướng." (Thật là, không hiểu phong tình gì cả)
Quý Nhiễm kiên định nhìn Lê Sương, Lê Sương nhất thời không tìm
được lời nào phản bác hắn. Liếc nhìn cô nương bên cạnh mặt lộ ra vẻ mất
mát, liền nghĩ ra một cách: "Được, nếu như vậy, có thể phiền Lục cô nương
một chuyện được không, ta không quá quen thuộc nơi này, cô nương có thể
đi cùng ta một chút, giới thiệu cho ta?"
Tiểu nha đầu dĩ nhiên đồng ý.
Lê Sương đi lên phía trước, tận lực nhường không gian ở phía sau cho
hai người kia.
Nàng thấy, thân vệ bên cạnh nàng, đều là những lão đại đến tuổi thành
gia, giống như nàng, muốn lập gia đình không dễ dàng, mà nàng cũng
không thể liên lụy thuộc hạ của mình, cùng nhau độc thân a, có thể tác hợp
cho ai đều tận lực mà giúp.
Dọc theo đường đi, Lê Sương để ý đến người áo đen thần bí kia một
chút, sau lưng cô nương Lục thỉnh thoảng nói một vài câu với nàng về mấy
món đồ bên cạnh, Quý Nhiễm thuận tiện đáp lời, nghe nàng ta nói: "Cái
này là đặc sản của Lộc thành, tướng quân cùng Quý đại ca có thử qua
chưa? Nếu chưa, sau này ta có thể làm một chút gửi qua cho hai người."
Lê Sương có điểm không chú ý, nàng hàm hồ gật đầu, Quý Nhiễm sau
lưng lại nghiêm túc nói: "Chiếu tướng, không thể ăn đồ ngoài trại lính, có