CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 163

hắn dắt đi, vừa đi vừa nói: "Huynh lần này lại đến làm gì?"

"Để cho nàng hiểu ta."

Quả nhiên...Tấn An tiểu tử kia lại đi báo tin. Lê Sương thở dài một

tiếng: "Loại chuyện hiểu nhau này cứ từ từ đi."

"Vì sao?"

"Cái gì vì sao?"

"Vì sao phải từ từ?"

"Bởi vì..." Lê Sương ngẩng đầu một cái, dọc theo đường đi, nàng bị

hắn dắt vào một hẻm nhỏ tương đối sâu.

Bên ngoài pháo hoa vẫn còn đang nổ, phản chiếu con ngươi đỏ tươi

của hắn đang biến đổi không ngừng.

Ừ, ánh mắt hắn quả thực rất đẹp. Lê Sương trong đầu chỉ nghĩ điều

này, nàng khó chịu muốn thoát ra, một tia lý trí của nàng tìm lại về được:
"Đường đi có xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới nhìn thấy nhân tâm,
muốn hiểu rõ một người, phải có thời gian."

"Không cần lâu ngày." Tấn An thân hình chuyển một cái, ở trong ngõ

hẻm, dán lên người Lê Sương, Lê Sương dễ dàng bị ép tựa vào trong góc
tường. Hắn kéo tay nàng, dán lên ngực mình: "Ngay bây giờ nàng có thể
biết." Hắn sát lại gần nàng, bầu không khí trở lên mập mờ ám muội, "Nơi
này, tất cả đều là của nàng."

Lúc này Lê Sương...Lại cảm thấy mình... đỏ mặt.

Tuyết bay đầy trời, tiếng người nói ồn ào mất hút vào nơi góc hẻm, áp

vào ngực hắn, cảm nhận được nhiệt độ khiến gò má nàng hơi nóng lên. Mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.