CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 23

độc đoán nói một không hai rất cương quyết. Nàng nghiêng mặt liếc mắt
nhìn đệ đệ, "Nếu còn cãi lại, ngày mai sẽ đưa đệ đi ngay và luôn."

"Tỷ, tỷ thật vô lý!"

"Đúng, vô lý thế đó, đệ làm gì được tỷ?"

"..."

Lê Đình bị ép đến bước đường cùng, đành ngậm miệng không cãi nữa,

nghiến răng nghiến lợi thốt lên một câu, "Đệ về thì tỷ cũng phải đi về cùng
đệ."

Lê Sương nhếch môi cười xấu xa, lạnh lùng cười nhạo: "Oắt con, vài

năm không bị ai đánh, đã quên bản tính của tỷ tỷ ta rồi à?"

Lê Đình cứng họng, cứ như bị mắc xương ở cổ, nhất thời chẳng còn

bụng dạ nào mà ăn cơm, buồn bực cầm đũa chọt chọt vào trong chén cơm
trắng.

Lê Sương cũng mặc kệ cái tính giận lẫy của cậu, không thèm để ý,

ngồi tỉnh như ruồi tiếp tục ăn phần cơm của mình, nào ngờ Lê Đình buồn
bực một hồi, lại quay sang gọi nàng, "Tỷ."

Lê Sương không để ý tới cậu.

"Tỷ muốn đệ nhanh chóng hồi kinh là cảm thấy cuộc sống ở sa mạc

Tắc Bắc vừa khổ cực vừa nguy hiểm sao?" Cậu ngừng một chút nói, "Tỷ
cũng biết, lúc tỷ ở sa mạc Tắc Bắc này, đệ và phụ thân cũng lo lắng cho tỷ
biết chừng nào."

Lê Sương vẫn không thèm để ý, "Nói những lời này cũng vô dụng,

nếu đệ thật lòng thật dạ lo lắng cho tỷ thì đã không chạy đến đây gây rối,
mà đã ngoan ngoãn ở nhà chờ ông già lo liệu hôn sự cho đệ, giúp ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.