CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 284

Nàng nhẹ giọng nói, quay trờ lại, rất tự nhiên giúp Tấn An mở khóa

gông xiềng trên chân và cổ. Gỡ xích sắt xuống, Lê Sương lúc này mới nhìn
thấy da trên cổ Tấn An đã thối rữa một vòng.

Lê Sương nhíu mày.

Thấy biểu tình của nàng như vậy, Tấn An liền rụt tay về, che cổ mình

lại, rời mắt, không nhìn Lê Sương nữa. Như là sợ vết thương xấu xí trên cổ
mình dọa Lê Sương vậy.

"Ta rất nguy hiểm." Tấn An nói, "Hay là nàng đem ta khóa lại..."

Lê Sương không có trả lời hắn, nàng đứng lên, xoay người rời đi.

Tấn An nhìn bóng lưng của nàng, há miệng, nhưng cuối cùng vẫn

không nói gì, nàng phải rời đi, hẳn là như thế. Nhiều ngày như vậy, nhiều
thời gian như vậy, hắn cơ bản không cách nào khống chế thân thể mình, chỉ
cảm thấy mình đã biến thành một quả cầu lửa, toàn thân đều là ngọn lửa
đốt, đưa lệ khí cùng sát khí con tim toàn bộ đốt hết.

Hắn muốn tránh thoát tất cả giam cầm trói buộc, giết sạch tất cả những

người đến gần hắn, hắn muốn thoát khỏi nơi này tới một vùng đất khác, hắn
chỉ biết ở trong tiềm thức, mơ hồ có thể cảm giác được có một nơi, có một
người có thể khiến hắn an tĩnh lại, có một người có thể khiến máu nóng sôi
trào của hắn từ từ lạnh xuống.

Nhưng khi hắn gặp được người này ngày hôm qua, lại không nhận ra

nàng, ngược lại làm nàng bị thương.

Tấn An đối với lực kiềm chế của bản thân không có tự tin.

Cho nên, Lê Sương tốt nhất lên rời xa hắn, càng xa càng tốt, không

nên để cho hắn nhìn thấy, cũng không cần nhìn thấy hắn, hắn xấu như vậy,
lại đáng sợ như vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.