CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 299

Vu Dẫn trực tiếp nôn ra một câu, suýt nữa tức chết Lê Sương: "Hồ

nháo! Nói toàn chuyện hoang đường!"

"Tướng quân, oan uổng quá! Đó chính là biện pháp nhanh gọn tiện lợi

mà có hiệu quả nhất mà ta biết." Y nói, "Cô không phát hiện sao, mặt trời
lặn mặt trời mọc, theo lý thuyết thân thể hắn sẽ biến đổi, nhưng chỉ cần cô
ở bên cạnh, càng thân mật, thời gian hắn giữ trạng thái trưởng thành càng
lâu. Nếu cô cùng hắn ở hình dáng trưởng thành rồi giao hợp, trực tiếp để
cho hắn định hình."

Lời nói thẳng thắng rõ ràng, không có nửa điểm mơ hồ. Nghe xong

trong lòng Lê Sương vừa giận vừa tức, mặt dầy còn mắc cỡ đỏ lên, hết lần
này tới lần khác, cứ thế không có biện pháp phản bác lại Vu Dẫn.

Cuối cùng đành phải nghiến răng, bỏ lại một câu: "Để ta suy nghĩ biện

pháp khác." Liền xoay người đi.

Trở lại trước cửa nhà gỗ nhỏ, Tấn An còn duy trì tư thế lúc nàng mới

rời đi, nửa điểm không động.

Con ngươi màu đỏ lẳng lặng nhìn nàng, giống như là nhịn rất lâu, cho

đến khi Lê Sương đi tới trước người hắn, hắn mới dùng một tay thận trọng
kéo tay Lê Sương, đan mười ngón tay lại, một cái tay khác nhẹ nhàng đặt
sau lưng nàng, kéo nàng vào trong ngực mình, xác định Lê Sương không có
phản cảm mới yên tâm đem nàng ôm lại:

"Ta một chút cũng không có nhúc nhích." Tấn An nói, "Lần sau nàng

trở lại nhanh hơn một chút có được hay không?"

Một câu nói, khiến lòng nàng mềm nhũn.

Nếu như lúc nãy ở chỗ Vu Dẫn nghe những lời pháo nổ của y, khiến

nàng choáng đầu hoa mắt, thì ở nơi này nghe được những lời của Tấn An,
liền giống như cầm một chén rượu đi ngắm hoa đăng, lảo đảo bồng bềnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.