CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 333

tiếng quạ kêu não nùng như đưa người ta vào

giấc ngủ.

“Cuộc sống quả là không thể tiên đoán được” - Kesyrt vẫn ngồi bên

cửa sổ, thầm nghĩ. Đã bao nhiêu lần người ta đề nghị cô làm vợ bé của ai
đó, nhưng cô chỉ cười nhạo, và thề là sẽ không bao giờ tự biến mình thành
cái nệm cho đàn ông, ấy vậy mà cô đã thành, chẳng những thế lại không hề
phản kháng… Thêm vào đó, tự nơi sâu kín của tâm hồn, cô lại còn mong
ước điều đó nữa. Cô yêu…

Tsanka nằm im không nhúc nhích, chờ đợi, sau đó, không thể chịu

đựng hơn được nữa, cậu ngồi dậy, rón rén bước lại gần Kesyrt, dịu dàng ôm
vai cô, nhẹ nhàng bế cô đặt lên giường.

- Ngủ đi, cô mệt rồi, - Tsanka thì thầm vào tai Kesyrt. - Cởi quần áo

ra.

- Không, Tsanka, không phải vậy. Tôi không thể. Không nên, - Kesyrt

rầu rĩ van xin. - Vừa mới an táng mẹ. Tôi không thể… Xin lỗi anh.

- Nhưng có ai nghĩ đến chuyện ấy đâu? Đồ ngốc ạ! - Tsanka khẽ bật

cười.

- Tôi sẽ không cởi quần áo. Được không?

- Dĩ nhiên rồi, cô muốn làm gì thì làm. Tôi cũng chẳng nghĩ đến

chuyện ấy. Cứ yên tâm… Ngủ đi.

Hai người nằm ngửa trên tấm phản cứng, cách nhau. Không ngủ được,

thở nặng nhọc, người này lắng nghe mọi động tĩnh từ người kia. Cuối cùng,
Tsanka không thể chịu đựng nổi, lặng lẽ, nhè nhẹ đưa tay kéo Kesyrt về
phía mình, cô ngoan ngoãn ép vào người cậu, chạm má vào bộ ngực trần
của cậu, nghe rõ cả nhịp đập trái tim, ngửi thấy cả mùi mồ hôi. Sau đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.