CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 672

- Tôi không có sự lựa chọn nào khác. - Cô gái bất giác thở dài. - Đây

là nơi tốt nhất mà tôi được phân công.

Sau những lời đó, Tsanka có cảm giác như cô gái bỗng lớn hẳn lên,

từng trải hơn, dày dạn hơn. Cảm giác ấy không xa lạ đối với Tsanka. Có cái
gì đó như chẹn ngang ngực, sự nhức nhối quen thuộc gợi nhớ đến những
nỗi buồn đau. Tsanka cảm thấy nặng nề, thậm chí sợ hãi và bế tắc, một sức
mạnh vô hình ác độc nào đó của môi trường xung quanh như một vật nặng
đè bẹp cậu xuống đất.

- Cô ăn đi. - Tsanka phải cố gắng lắm mới thốt ra được. - Tôi sẽ mang

trà đến ngay.

Tsanka vội vàng đi ra đường. Sau khi hít một hơi dài làn không khí

lạnh giá, ẩm ướt, anh cảm thấy nhẹ nhõm và tự do hơn. Tsanka nhắm mắt
lại, hít một hơi nữa.

“Dù sao thì mình cũng đang ở nhà, trong ngôi làng ruột thịt”, - Tsanka

sung sướng thầm nghĩ, nụ cười yếu ớt đọng lại trên môi.

Tsanka lấy thuốc lá trong túi ra, thích thú châm hút và nhìn quanh.

Chút ánh sáng lấp lóe trong những ô cửa sổ thưa thớt của những ngôi nhà
tối om. Bầu trời cũng tối, đơn điệu và thấp lè tè. Từ phía đồng bằng phương
bắc, gió lạnh thổi tới từng cơn. Cảnh vật xung quanh tĩnh lặng, yên bình.
Mùa đông đang đến trong vùng núi, dài lê thê và khắc nghiệt.

Khi Tsanka quay về phòng hiệu trưởng, anh thấy Eleonora đang dùng

hai tay cố nhét miếng thịt vào cái miệng đã đầy ắp thức ăn. Cô gái tỏ ra
lúng túng khi Tsanka xuất hiện, chết lặng đi trong tư thế đó, rồi chậm chạp
bỏ tay ra và gục đầu xuống, cả người run rẩy, bật khóc nức nở.

Tsanka bước lại gần, đặt tay lên bờ vai yếu ớt của cô gái, vuốt ve mái

đầu như con trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.