CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 693

- Tình cờ, anh có nhìn thấy cha mẹ tôi ở đấy không, cha tôi là

Kykhmisterov Vitaly Petrovich và mẹ tôi là Kykhmisterova Elizaveta
Phedorovna?

- Không. - Sau một lát im lặng, Tsanka đáp.

Sau đó hai người cùng uống trà, lại hút thuốc, rồi sau đó, nước mắt

lưng tròng, cô giáo Kykhmisterova Eleonora Vitalevna kể cho Tsanka nghe
về một đoạn đời ngắn ngủi và bất hạnh của mình.

Eleonora sinh năm 1912 ở thành phố Sankt-Peterburg. Cha cô là con

trai của một công chức, và suốt đời, kể cả trước và sau Cách mạng Tháng
Mười chỉ làm nghề điện báo. Mẹ cô thuộc dòng dõi quý tộc, được gửi ra
nước ngoài học hành đến nơi đến chốn, biết vài ngoại ngữ. Sau Cách mạng,
mẹ cô cố thuyết phục cha đi ra nước ngoài, nhưng cha cô, ngay từ nhỏ đã
mang trong mình tư tưởng canh tân, coi tất cả sự biến động ấy chỉ là một
cơn đau đẻ không thể tránh khỏi cho một trật tự mới, công bằng. Sau cuộc
nội chiến, cuộc sống của họ dần dần ổn định, cha cô lại tiếp tục làm việc
trong ngành điện báo, mẹ làm hiệu trưởng một trường dạy nghề. Bản thân
Eleonora Vitalevna, sau khi học xong phổ thông đã tốt nghiệp trường nhạc
và được nhận làm giáo viên dạy nhạc của trường dạy nghề đó. Cùng với
các bạn học cũ, Eleonora thành lập một đội văn nghệ nghiệp dư. Tuy nhiên,
cùng với những bài hát cách mạng vô sản, các cô còn hát cả những bài hát
tiểu tư sản bị cấm. Một vụ đổ bể đã diễn ra, trong gian phòng xép, nơi chỉ
có các thành viên của đội văn nghệ lui tới, người ta tìm thấy một bức tranh
biếm họa về Stalin. Tất cả đội văn nghệ đều bị bắt. Eleonora bị xử ba năm
tù. Cô bị giam trong trại cải tạo phụ nữ ở Kostroma (1) một năm, sau đó bị
đưa tới Rostov-trên sông Đông. Ở mọi nơi, vốn kiến thức về âm nhạc của
Eleonora đã giúp nhiều cho cô: Cô hát và chơi nhạc cho lãnh đạo và cho
phạm nhân nghe.

-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.