mình. Nhưng hợp đồng không đảm bảo với Bollenbach rằng ông ta
không phải báo cáo người khác, và nếu đồng ý, Bollenbach sẽ được
hưởng thêm 150.000 cổ phiếu của Disney. Bollenbach chấp thuận
lời đề nghị và các điều khoản hợp đồng mặc dù sau này chính
Eisner cũng phải thừa nhận rằng chưa bao giờ ông thực sự coi
Bollenbach là một người kế nhiệm xuất sắc. “Tôi vẫn hoài nghi
điều này, vì ông ta thiếu kinh nghiệm trong lĩnh vực giải trí và
không mấy quan tâm đến khía cạnh sáng tạo trong lĩnh vực kinh
doanh của chúng tôi.” (Eisner cũng khẳng định ông từng nói với
Bollenbach rằng Bollenbach sẽ không bao giờ trở thành tổng giám
đốc, nhưng lời khẳng định này lại không nhất quán với tuyên bố
của Bollenbach vào thời điểm đó. Sau này, Bollenbach nói rằng ông
hy vọng sớm muộn Eisner cũng sẽ bổ nhiệm ông làm tổng giám
đốc.)
Thực vậy, dù tuyển Bollenbach nhưng Eisner vẫn dành thời gian
tìm hiểu thêm về Ovitz. Mối quan tâm của Eisner được nhen nhóm
trở lại nhờ những bản báo cáo cho thấy Ovitz đang nghiêm túc thảo
luận với Edgar Bronfman Jr. về việc quản lý Universal, một hãng
mới được Seagram, công ty rượu do gia đình Bronfman quản lý, mua
lại. Đối với Eisner, Universal là đối thủ cạnh tranh đáng gườm bởi
hãng này cũng có công viên giải trí theo chủ đề có tên là Universal
Studios, rất giống với Walt Disney World và chuyến tham quan
trường quay
cực kỳ hút khách tại Universal City là điều mà chính
Disney cũng không thể bắt chước được; Eisner căm ghét ý nghĩ
rằng có thể Ovitz sẽ trở thành đối thủ của ông. Vào tháng Năm,
Eisner ăn trưa với Ovitz tại nhà riêng. “Sao ông lại muốn làm việc
cho hãng Universal trong khi ông có thể gia nhập Disney với tư cách
là đối tác của tôi?” Eisner hỏi. Ông khéo léo lồng ghép vào câu
chuyện những thông tin tốt đẹp và cơ hội lớn hơn mà Disney có thể
mang lại cho Ovitz, đồng thời có phần chê bai hãng Universal, đặc
biệt là gia đình Bronfman, chủ quản mới của hãng Universal. Gia