CUỘC CHIẾN DISNEY - Trang 373

rằng tôi không thể tiếp tục tham dự cuộc họp. Cho tôi tài liệu và tôi
sẽ đọc, có khúc mắc gì tôi sẽ gọi điện sau.”

Ovitz rời phòng họp. Iger, Bornstein và đội ngũ nhân viên hết sức

sửng sốt. Họ đã dành nhiều tuần để chuẩn bị bản thuyết trình.
Từ đó về sau Bornstein cũng không nhận được thông tin gì của
Ovitz.

Ovitz có thói quen ngồi cạnh Eisner khi dự họp và thì thầm vào

tai Eisner – cử chỉ này cho thấy mối quan hệ thân thiết giữa ông
và Eisner nhưng lại khiến mọi người rất khó chịu. Sau này chính
Eisner cũng nói rằng cử chỉ đó “khiến tôi phát điên” đến mức ông
yêu cầu Ovitz không làm như thế nữa.

Mặc dù trách nhiệm của Ovitz chưa rõ ràng, ông vẫn lên lịch họp

hàng tuần với phòng kế hoạch chiến lược và nhóm Kỹ sư Tưởng
tượng. Ông cũng lên kế hoạch cho một loạt chuyến đi đầy tham
vọng đến Nhật Bản, Trung Quốc và Châu Âu nhằm tận dụng mối
quan hệ gần gũi mà ông dày công vun đắp với hãng Sony và
Matsushita để mở rộng tiềm năng kinh doanh quốc tế của Disney.
Ông cũng dành thời gian đích thân trả lời thư của hàng ngàn người
vẫn gửi cho công ty Disney mỗi tuần bởi ông cảm thấy Eisner vốn
lơ là việc này. Những bức thư cá nhân này đóng vai trò quan trọng
trong giới đại diện tài năng. Nhằm khẳng định quan điểm của ông
về hai từ “đối tác,” mỗi bức thư hoặc thông báo được gửi đi ông
đều chụp lại một bản để gửi cho Eisner và yêu cầu trợ lý chuyển cho
Eisner lịch làm việc mỗi ngày của ông. Ông vốn biết Eisner buồn
lòng vì Katzenberg thường âm thầm làm mọi việc mà không báo cáo.

Và tất nhiên, bất chấp thương vụ bất thành với nhà sản xuất

truyền hình Brad Grey, Ovitz vẫn cố gắng thực hiện các hợp đồng
khác. Thật ra ông vẫn dành thời gian đàm phán hợp đồng với Grey
nhưng khi Grey trực tiếp gặp Eisner, ông ta nhận thấy Eisner

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.