Sau đó, Eisner phàn nàn với Gold rằng Gold và Van de Kamp
không tham gia bữa tiệc tối thứ Sáu. “Phần lớn các ủy viên hội
đồng quản trị đều không đến mà,” Gold phản pháo.
Eisner rất tự hào vì Disneyland Paris là khu vui chơi giải trí được
yêu thích nhất tại châu Âu với 12 triệu du khách mỗi năm, cao hơn
cả lượng du khách đến tháp Eiffel. Mục tiêu của Disney đối với
Disney Studios là tăng 50% lượng du khách đến đây, tương đương 18
triệu du khách mỗi năm. Nhưng đến cuối năm, sự kỳ vọng đó có vẻ
không còn chút lạc quan nào nữa.
Sau khi từ Paris trở về, Gold ăn trưa với ủy viên hội đồng quản
trị Tom Murphy tại quán Cafe des Artistes ở New York, gần trụ sở cũ
của ABC. Theo quan điểm của Gold, ABC vẫn đang gặp nhiều khó
khăn, hợp đồng với Bloomberg là một sự thất bại còn thương vụ
mua lại Family là một thảm họa. Roy nói rằng tinh thần làm việc tại
bộ phận hoạt hình và tại các công viên giải trí – những bộ phận mà
ông quan tâm nhất trong công ty – đang suy giảm. Gold đã nói với
Eisner rằng ông “sắp” đề nghị ông ta từ chức. Lúc này ông càng
muốn hơn nữa và ông quyết định sẽ thăm dò ý kiến của các ủy
viên hội đồng quản trị còn lại. “Michael không biết ông ta đang làm
cái quái gì đâu,” ông nói. “Tôi nghĩ có lẽ đã đến lúc thay đổi rồi.”
Gold ngạc nhiên khi Murphy nói, “Cho phép tôi bắt tay ông. Tôi
rất tự hào vì ông dám nói lên suy nghĩ của mình. Cuối cùng cũng có
người sẵn sàng nói lên sự thật.” Murphy vốn rất thân thiết với
Warren Buffett kể từ khi Buffett mua lại cổ phần của ông tại Cap
Cities và ông cũng nói rằng Buffett từng nói ông ta sẽ không nghĩ
đến việc đầu tư vào Disney chừng nào Eisner vẫn làm giám đốc
điều hành. Murphy gợi ý Gold nên nói chuyện với Ray Watson.
Khi trở về California, Gold gọi điện cho Watson – hiện Watson là
thành viên lâu năm nhất trong hội đồng quản trị. Họ cùng ăn trưa