đến tầm quan trọng của lòng trung thực mà Eisner mong muốn ở
người khác – ít nhất là chúng ta hãy quay lại sự việc xảy ra thời thơ
ấu khiến Eisner tin rằng mẹ vẫn luôn nói dối về giờ đi ngủ của
cậu bé – có một điều bất thường là chính Eisner cũng không quan
tâm đến sự thật, dù sự thật đó lớn lao hay nhỏ bé, đến mức đôi lúc
ông cũng không thể phân biệt đâu là sự thật, đâu là dối trá. Không
chỉ là một tật xấu, khuynh hướng muốn bóp méo sự thật, thêm bớt
thông tin hoặc quên hẳn sự thật của Eisner đã gây ra những hậu quả
trực tiếp và đắt đỏ cho Disney. Nhược điểm này rất nghiêm trọng,
vì chính Steve Jobs và anh em nhà Weinstein đều coi sự không
trung thực của Esiner là yếu tố gây ra sự rạn nứt trong mối quan
hệ giữa Disney với Pixar và Miramax. Katzenberg cũng rất tức giận
và cảm thấy vô cùng cay đắng bởi vì ông tin rằng mình đã bị lừa
dối và bị phản bội, khiến ông sẵn sàng kiện Disney.
Cũng giống như rất nhiều người khác vì có quyền lực nên bạo
gan làm nhiều việc, cuối cùng số phận của Eisner cũng bị định
đoạt vì ông đã hành xử quá giới hạn. Ông mất người đồng minh
quan trọng khi Sid Bass, do gặp phải rắc rối tài chính sau vụ khủng
bố ngày 11 tháng Chín năm 2001, đã phải bán cổ phần khổng lồ tại
Disney. Và sau đó, Eisner quay lưng với một cổ đông cực kỳ quan
trọng khác là Roy Disney; thậm chí Eisner còn ra sức buộc Roy phải
rút lui khỏi hội đồng. Eisner không nhận thấy quyết tâm mãnh liệt
của người cháu trai vốn không được đánh giá đúng mức của Walt và
sức bền của phong trào toàn quốc ngày càng lớn mạnh của các nhà
hoạt động vì quyền dân chủ của các cổ đông, và chính điều đó đã
khiến 45% cổ đông bỏ phiếu phản đối Eisner – một kết quả thật
đáng xấu hổ. Sau khi có kết quả bỏ phiếu, ngay cả hội đồng quản
trị của Disney cũng phải đối mặt với các trách nhiệm đối với các cổ
đông, thay vì chỉ có trách nhiệm với Eisner.