CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 114

thành lũy xã hội chủ nghĩa trước kia trên cả nước đã tàn lụi bởi thị trường tự
do xúc xiểm cái cách bậc lương chênh lệch, trách nhiệm cá nhân là phải
thanh toán các hóa đơn và quyền sở hữu tài sản. Một số người vẫn khăng
khăng bám lấy những lý tưởng cũ, nhưng số người đông hơn đang bán sạch
đất đai. Nhiều mẫu đất mà những người sáng lập khó nhọc tạo thành giờ
đang trở thành những khu công nghiệp, những trung tâm buôn bán hoăc có
khi, trở thành những khu biệt thự của những kẻ lắm tiền nhiều của.

Những khu đồi bách hùng vĩ biến thành các bãi cỏ.

Những bãi cỏ, những khu vườn mở, và những lối đi có hàng cây hai

bên của Degania dùng làm câu lạc bộ thể thao ngoài trời, như hồ bơi hay
sân quần vợt.

Nhưng cũng có những người không hài lòng trước những đổi thay này,

như trường hợp của Yoya, con gái của một trong những người sáng lập khu
kiều dân biên phòng, làm việc ở vườn rau, đầu bếp của bếp ăn tập thể, công
nhân giặt ủi và thợ may, thì: "Tôi có những gì tôi muốn. Tôi thỏa mãn với
những gì tôi có. Đối với tôi, bất kỳ thay đổi nào đều là sự đổi thay xấu đi.
Người trẻ suy nghĩ khác. Tôi đâu còn trẻ nữa, và tôi không thể nói với họ về
cách sống".

Ở tuổi 25, với khẩu súng trong tay, cô đã chiến đấu trong các chiến hào

hồi năm 1948 để bảo vệ Degania chống lại người Syria. Cô còn nhớ xe tăng
lao qua hàng rào vành đai. "Chúng tôi đối diện với xe tăng, có lẽ chỉ cách
chừng hai mươi đến hai lăm mét. Nhưng tôi chắc là chúng tôi sẽ bắt chúng
dừng lại. Tôi nghĩ chưa bao giờ tôi thấy như thế. Chúng tôi phải làm chúng
dừng lại nếu không Degania sẽ tan tành. Chúng tôi bắn vào chúng nhưng
chẳng ăn thua gì. Chúng vẫn tiến lên. Đạn bắn vào công sự đã giết chết cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.