Erez là mạch máu chính của Gaza. Nếu con số công nhân ở Erez gia
tăng, đời sống kinh tế Palestine sẽ phát triển nhanh; nếu Israel chặn lại,
Gaza sẽ khốn đốn. Trong thời kỳ bạo động của Al-Aqsa Intifada, người
Israel sử dụng đạn cao su, súng máy, ném bom và ám sát. Niềm hy vọng
cuối cùng của họ để phục hồi quyền kiểm soát là làm tê liệt nền kinh tế của
Palestine để bắt buộc họ từ bỏ bạo loạn.
Kể từ khi ký thỏa ước Oslo, phần còn lại của thế giới Ả Rập, nhất là
giới trí thức, cố gắng kìm lại xu huớng tiếp xúc văn hoá hay kinh tế với
Israel. Mốì nghi ngờ của thế giới Ả Rập về tiến trình hòa bình được tóm
lược bởi một bức hí hoạ của Ai Cập vẽ một lính Israel đánh đổi bộ quân
phục của anh lấy bộ quần áo của một người lái buôn trên con đường chinh
phục thế giới Ả Rập. Tuy nhiên, đối với người Palestine, hợp tác kinh tế với
Israel không phải là một vấn đề để tranh luận mà là một vấn đề của nhu cầu.
Một trong những công việc kinh doanh nhiều lợi nhuận nhất cho Palestine
là khu casino tại Jericho nhằm thu hút các tay chơi Israel. Trước cuộc nổi
dậy của Intifada, ngày càng có đông dân làm ăn Israel vượt qua biên giới
Bờ Tây để mua lương thực và hàng hoá của người Palestine. Một nguồn thu
nhập không được nói ra là việc tổ chức ăn cắp xe ô tô của người Israel,
nhiều xe được sơn lại màu xanh lơ và người lái xe không ai khác hơn chính
cảnh sát Palestine.
Năm 1990, có đến một phần ba lực lượng lao động của Gaza làm việc
tại Israel. Tiền của kiếm được tại Israel và do những người Gaza từ nước
ngoài gửi về nước chiếm hơn một nửa tổng sản lượng quốc gia của Dải
Gaza, trong khi sản xuất nông nhiệp ở Gaza, đặc biệt về cam, ngày càng sa
sút. Đa số người Palestine lao động tại Israel trong nghề xây dựng-tại Tel
Aviv, tại các thành phố vệ tinh đang bùng nổ của Israel và thậm chí tại các
khu định cư Do Thái đang từng ngày gặm nhấm nốt chút ít còn lại của