CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 275

toán mọi hóa đơn cho nó mặc dù nó không còn nói chuyện với anh ấy nữa!
Anh có biết là anh ấy cảm thấy tổn thương ra sao không? Con nhãi ương
ngạnh, vô ơn!”

“Kitty, nếu tôi là cô thì tôi sẽ không coi đây là chuyện cá nhân tới mức đó
đâu. Ba mươi người chúng ta ở trong cái phòng kinh khủng đó, nếu tính cả
đám phục vụ lố bịch nữa là sáu mươi, còn Yolanda thì chiếm lấy từng phút
từng giây của Lucien và Colette. Tin tôi đi, tôi ngồi đối diện với bọn họ. Cô
ở đằng cuối bàn đằng kia, khuất sau mấy cái lồng chim lố bịch đặt ở giữa—
thành thật mà nói là tôi không nghĩ rằng cô ta nhìn thấy cô đâu.”

“Colette đã thấy tôi, tôi có thể cam đoan với anh là như vậy. Con bé chẳng
bỏ sót cái gì cả. Nhưng thế quái nào mà nó lại ở Singapore nhỉ?”

“Lucien là một nhà hoạt động môi trường, và họ sắp làm việc ở Singapore
trong tháng tới, thế thôi. Bọn họ đang trên đường tới Sumatra để quan sát
hình hình đười ươi.”

“Tình hình đười ươi gì?”

“Ồ, đấy là cả một bi kịch. Hàng ngàn con đười ươi đang chết vì nạn phá
rừng làm mất chỗ ở tự nhiên của chúng. Colette tham gia khá nhiều vào
việc giải cứu đười ươi non.”

“Đấy là điều mà anh nói tới? Không nhắc gì đến tôi? Đến bố cô ta?”

“Kitty, tôi có thể cam đoan với cô rằng kẻ duy nhất được nhắc tới là lũ đười
ươi.”

“Vậy cô ta không biết rằng anh và tôi có liên hệ với nhau?”

“Không. Nhưng thế thì có gì quan trọng cơ chứ? Tại sao cô không cứ thế
bước tới chào? Làm một người lớn hơn và chào mừng cô ta đến Singapore?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.